Tìm Kiếm

Phân tích nhân vật Tnú trong truyện ngắn Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành

Phân tích nhân vật Tnú trong truyện ngắn Rừng xà nu của Nguyễn Trung Thành

Bài làm

Nhà văn Nguyễn Trung Thành có rất nhiều tác phẩm xuất sắc, trong đó không thể không nhắc tới truyện ngắn “Rừng xà nu”, mà Tnú là nhân vật chính. Nhà văn đã xây dựng thành công hình ảnh người anh hùng Tnú.

Sau chiến thắng Điện Biên Phủ, hiệp định Giơ-ne-vơ được kí kết, đất nước chia thành hai miền. Kẻ thù phá hoại hiệp định, khủng bố, thảm sát. Cách mạng rơi vào thời kì đen tối. Đầu năm 1965, Mĩ đổ quân vào miền Nam, và tiến hành đánh phá ác liệt ra miền Bắc. “Rừng xà nu” được viết đúng vào thời điểm cả nước sục sôi đánh Mĩ, được hoàn thành ở khu chiến trường miền Trung Trung Bộ.

Nhân vật chính, chiếm vị trí trung tâm của tác phẩm chính là người anh hùng Tnú. Phẩm chất, tính cách của người anh hùng được thể hiện ngay từ lúc nhỏ. Khi còn nhỏ, được đi học chữ, đã có ý thức lớn lên sẽ thay cho anh Quyết lãnh đạo cách mạng. Tnú từ nhỏ đã cùng Mai vào rừng để tiếp tế cho anh Quyết, làm nhiệm vụ giao liên. Chỉ những chi tiết ban đầu ấy, đã gợi cho người đọc thấy được hình ảnh một con người gan góc, dũng cảm và táo bạo.

Khi làm nhiệm vụ, bị bắt, bị giặc tra tấn tàn bạo, nặng nè, lưng ngang dọc vết dao chém của kẻ thù, nhưng vẫn gan góc, trung thành, kiên quyết không khai báo ra nơi hoạt động của cán bộ cách mạng. Lòng trung thành của Tnú được hình thành và nuôi dưỡng trong quá trình hoạt động cách mạng, vượt qua mọi gian khổ, thử thách và thậm trí cả sự tra tấn tàn bạo của kẻ thù, nhưng người anh hùng ấy vẫn kiên quyết một lòng với cách mạng. Khi vượt khỏi ngục tù, trở lại làng, Tnú đã trở thành một chàng trai cường tráng và hạnh phúc bên vợ con của mình.

 

Thế nhưng cuộc đời của con người dũng cảm, gan dạ và kiên cường ấy lại gặp nhiều đau thương, bất hạnh. Trong một lần, giặc kéo về làng để tiêu diệt phong trào nổi dậy. Để truy tìm Tnú, chúng bắt và tra tấn bằng gậy sắt đến chết vợ con của anh. Tận mắt chứng kiến sự đánh đập dã man của quân Mĩ với vợ con của mình, lòng căm giận trong anh trỗi dậy. Mắt anh biến thành hai cục lửa hồng căm thù. Tnú xông vào quân giặc như hổ dữ, nhưng không cứu được vợ con, bản thân của anh cũng bị bắt và bị tra tấn dã man, chúng tẩm nhựa xà nu vào mười đầu ngón tay của anh và đốt, mười ngón tay cháy như mười ngọn đuốc. Cuộc đời của người anh hùng Tnú rơi vào tình trạng đau thương.

Trong câu chuyện, bi tráng về cuộc đời của Tnú được cụ Mết 4 lần nhắc tới ý: “Tnú không cứu được vợ con”, để rồi ghi tạc vào tâm trí người nghe câu nói: “Chúng nó đã cầm súng, mình phải cầm giáo”. Nó như một điệp khúc day dứt, đau thương trong câu chuyện kể và nhằm nhấn mạnh: khi chưa có vũ khí, chỉ có hai bàn tay không thì ngay cả những người thân yêu nhất cũng không thể cứu được.

Trong đêm Tnú bị đốt mười đầu ngón tay, dân làng Xô Man đã nổi dậy “ào ào, rung động”, cứu được Tnú tiêu diệt bọn ác ôn. Tiếng cụ Mết như mệnh lệnh chiến đấu: “Thế là bắt đầu rồi, nổi lửa lên”. Đó là sự nổi dậy đồng khởi làm rung chuyển núi rừng. Câu chuyện về cuộc đời một con người trở thành câu chuyện một thời, một nước.

 

Sau này, bàn tay Tnú được chữa lành, anh vào lực lượng, tiếp tục chống giặc. Những lớp cán bộ mới như Dít, thằng bé Heng cũng đã trưởng thành hơn. Và lại tiếp tục sự nghiệp cách mạng, nối nghiệp cha ông, tự hào về một thời hào hùng của cách mạng.

Số phận và tính cách của Tnú tiêu biểu cho nhân dân Tây Nguyên thời chống Mĩ, là sáng ngời chân lí: chỉ có cầm vũ khí đứng lên là con đường sống duy nhất, mới bảo vệ những gì là thiêng liêng nhất, và mọi thứ sẽ thay đổi. “Rừng xà nu” là sử thi của thời đại mới. Tác phẩm đã đặt ra vấn đề có ý nghĩa lớn lao của dân tộc và thời đại: phải cầm vũ khí đứng lên tiêu diệt kẻ thù bạo tàn để bảo vệ sự sống của đất nước, nhân dân.