Tìm Kiếm

Tả mùa đông của em

Đề bài: Em hãy tả mùa đông của em

Bài làm 1

Theo lẽ tự nhiên thông thường thì một năm có bốn mùa, đó được xem chính là quy luật tự nhiên mà chắc chắn rằng sẽ không có một ai có thể thay đổi được điều này. Ta cũng như biết được rằng mỗi mùa dều có đặc diểm riêng biệt không giống nhau một chút nào. Nhưng trong bốn mùa đó thì em thấy ấn tượng nhất về mùa đông, bởi mùa đông để lại cho em biết bao nhiều kỷ niệm.

Mỗi buổi sáng mùa đông khi mà em nằm như cuộn tròn trong chiếc chăn bông ấm áp mà em không muốn giậy vì lẽ trời quá lạnh. Và chỉ cần ở trong phòng có thể nghe thấy tiếng của những cơn gió rít từng cơn. Đặc biệt là khi ra khỏi phòng sương mù giày đặc, bầu trời âm u. Ngoài kia lại như còn lác đác vài chiếc lá vàng đang rơi xuống cùng với những hạt mưa tinh nghịch tí tách rơi.

Mùa đông đến khác hẳn với cây cối khẳng khiu trơ trọi, những cái cây dường như đang cố gắng để có thể mà chống lại sức mạnh của thiên nhiên. Ở phía ngoài đường dường như có loáng thoáng vài bóng người trong những bộ quần áo bông ấm áp và lại được khoác ngoài là chiếc áo mưa. Mùa đông rất lạnh, có những hôm nhiệt độ giảm sau thì học sinh ở các trường cũng được nghỉ học. Có cả những cảnh ao hồ trầm mặc hơi nước bốc lên tạo cảm giác thật là lạnh lẽo biết bao nhiêu. Ta như thấy được nước buốt cắt da, cắt thịt. Giờ đây có thể nói được rằng chính nơi duy nhất em nghĩ đến đó là nhà bếp, nơi đó có ánh lửa bập bùng gợi nên vẻ ấm áp. Mùa đông lạnh giá là vậy những chỉ cân cả nhà bên nhau cùng nhau trò chuyện thì dường như tất cả những giá lạnh kia biến mất hết.

 

Khi mà thời gian lúc này đây dường như cũng đã quá trưa mà mặt trời vẫn không ló mặt. Cho đến sáu giờ tối thì ánh sáng nhường lại cho màn đêm yên tĩnh, dường như lúc này đây cũng chỉ có mùa đông mới có hiện tượng ngày ngắn đêm dài như vậy mà thôi. Rồi ta như thấy được bầu trời lúc này âm u, ít sao và nhiều sương mù hơn ban sáng. Mưa phùn quả thật lạnh nó như cứ lất phấn tạt qua. Mùa đông sẽ là một điều hãi hùng cho người già và trẻ nhỏ vì khong chịu được không khí giảm sâu như vậy.

Em cũng rất ấn tượng với mùa đông là vì cả cái lạnh giá của nó mang lại nhưng dường như lại có thể thắp sáng lên chính tình yêu thương của con người. Con người cứ như che chở cho nhau.

Văn mẫu tả mùa đông

Bài làm 2

Ở nước ta thì một năm lại được phân ra làm bốn mùa đó chính là mùa xuân, mùa hạ, mùa thu, và mùa đông. Và mỗi mùa lại có nhưng sắc màu khác nhau, riêng em thì em lạ thích mùa đông để dược khoác lên mình những bộ quần áo thật ấm áp.

Ngày hôm nay là ngày thứ 7, trời đông lạnh giá, may mà hôm nay em cũng được nghỉ học. Không phải ra đường lạnh lẽo với thời tiết lạnh lẽo của một ngày mưa phùn.

 

Nhìn ra phía ngoài trời, mưa phùn vẫn đang rơi rả rích, thấm nhẹ nhàng qua từng tán cây, kẽ lá,. Lúc bấy giời thì cơn mưa đã được kéo dài từ tối hôm qua đến tận bây giờ, cơn mưa không quá lớn nhưng nó dường như lại có thể làm đủ khiến người ta cảm nhận được cái lạnh buốt thấu xương, em co ro trong chiếc chăn ấm áp và không muốn dậy một chút nào.

Đồng hồ đã điểm 8h, hôm nay em được ngủ muộn hơn những ngày phải đi học, đến tầm này thì mẹ em cũng gọi em dậy để sang bà ngoại. Khó khăn mãi em mới ra khỏi cái chăn ấm áp và tìm cho mình những chiếc áo len, áo phao dày để chống lạnh sự lạnh buốt của trời đông. Khi ra ngoiaf mẹ lấy thêm cho em chiếc áo mưa, khi mặc chiếc áo mưa trong suốt, em lại như được ngắm được toàn cảnh phố phường mùa đông. Thật là thích biết bao nhiêu. Nhìn các con phố như đang được tắm táp bởi cơn mưa, nó dường như đã được phủ lên mình một màu trắng xám mịt mờ đầy ảo ảnh. Ngồi sau xe mẹ em thấy được từng dòng xe đi ngang qua nhau, ai ai cũng khoác lên mình những chiếc áo mưa đầy màu sắc, vàng, đỏ, cam, xanh,…tất cả dường như cũng đã khiến mùa đông trở nên ấm ấp hơn một phần nào. Có lẽ rằng tất cả các ngôi nhà cũng như muốn được ủ ấm, từ cửa chính đến cửa sổ đều được đóng kín để giữ hơi ấm cho toàn ngôi nhà.

 

Cảnh đườn phố lúc này cũng thật thú vị. Em như thấy được các quán ăn, cửa hàng, nhà hàng, quán café,…lại ngược lại, lúc đó thì cửa được mở rộng chào đón mọi người, bên trong đèn được thấp sáng trưng như lại đã toát ra một không khí ấm ấp vô cùng.

Em và mẹ đã đến nhà bà ngoại, nhà ngoại có một khu vườn rất rộng, nhưng có vẻ như trời mùa đông cũng làm cho khu vườn dường như trở nên trơ trụi hơn không giống với mùa hè là quả ngọt sai trĩu nặng.

Mùa đông năm nay em cũng thấy được nó dường như cũng đã bớt lạnh hơn mọi năm, nhưng cảm giác yêu thích nó vẫn không thay đổi trong em một chút nào. Mùa đông gắn với những cảm xúc khó quên đối với mỗi người và với chính em.

Minh Nguyệt