Đề bài: Em hãy tả con sôngở quê em
Bài làm
Có lẽ rằng ai ai cũng có một tuổi thơ đẹp dù nó như thế nào có nhiều kỷ niện vui buồn nhưng đều đáng nhớ. Và tuổi của em lại gắn với một làng nhỏ bên sông. Con sông quê hương như là một kỷ niệm đáng nhớ nhất đối với chính em.
Từ lúc còn bé thơ dường như cũng đã thích sông ngay cạnh nhà rôi. Cứ mỗi buổi chiều nắng nóng em lại cùng ông ra ngồi ở một cái chòi nhỏ mát mẻ ngay cạnh con sống để vừa ôn bài, vừa được ông kể những câu chuyện cuộc sống. Ông em kể cả những câu chuyện trong năm tháng chiến tranh của ông thì con sống cũng gắn bó với ông trong những lần giặc đuổi. Trong những lúc đó ông đã nhảy xuống sông nhanh chóng vơ những tán bèo tây trôi để ẩn giấu. Qủa thật khi nghe những câu chuyện của ông em rất xúc động.
Và cứ mỗi buổi sáng khi em đi học, lại đi trên chiếc cầu nhỏ bắc ngang qua con sông này. Những những cơn sóng nhr lăn tăn thật đẹp. Sóng ở sông không giống như ở biển. Nếu những con sóng ở biển cứ như xô vào bò tới tấp thì ở con sông này thì nó lại lắn tăn. Có khi còn không một gợn sóng. Cảnh vật như thật thanh bình biết ba nhiêu. Khi mùa hè đến không khí ở đây cũng thật trong lành biết bao nhiêu. Không phải cái cảnh ồn ào của phố xá đông đúc mà nó dường như là cái tĩnh lặng, không khí trong lành và nó như thấy được một sự mát mẻ đến kỳ lạ của con sông mang lại. Con sông như điều hòa không khí mỗi khi trời nóng lực thì em vẫn thấy thật mát mẻ biết bao nhiêu.
Và những khi nước rút cạn, có rất nhiều người dân đã xuống con sống này để bắt cho nhà mình được những bữa ốc, hến, và cá tôm. Tuổi thơ của em như gắn bó với con sông thế đó.
Vào những lúc hoàng hôn, đặc biệt hơn ta như thấy được ánh mặt trời khi đã khuất sau ngọn núi. Và em như thấy được chính dòng sông của em như đã thay cho mình một màu áo rất đẹp, nó dường như đã mang một màu đỏ sẫm, rất đẹp. Ta như thấy được đàn cá dường như cũng đã vội vã trở về “nhà” bơi thật nhanh làm xao động cả mặt nước. Còn cho đến buổi tối cũng thật là đẹp, em như cũng đã thấy được vào trong những đêm trăng sao thì dòng sông cũng như phản chiếu được bầu trời. Cảnh vật cứ yên lặng và thật đẹp vậy.
Tuổi thơ của những đứa trẻ gần sông như em không ai là không biết bơi. Nhưng buổi chiều được nghỉ học lại túm năm tụm ba đi tắm sông. Biết được điều đó là nguy hiểm nếu như không có người lớn đi kèm, cho nên cứ mỗi lần chúng bạn đi bơi đều có một người lớn đi để ngồi trông cho chúng em bơi. Chúng em được bơi thoải mái dưới dòng nước mát và đã có áo phao bảo vệ chắc chắn. Sẽ chẳng bao giờ em quên được những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ này.
Dòng sông quê em đẹp như thế đấy, có nhiều kỷ niệm như thế đó. Sau này khi lớn lên đi khắp phương trường thì em cũng không bao giờ thôi nhớ quê hương nhớ con sông đong đầy kỷ niệm của tuổi thơ này.
Văn mẫu tả con sông quê em
Bài làm 2
Con sông Hồng đỏ nặng phù sa đã chảy qua quê hương em, con sống như chảy giữa các bãi mía, và có cả những bờ dâu xanh ngắt. Mặt sông lúc này đây thì lại thường đỏ như màu gạch non nên mới mang tên là sông Hồng. Qủa không sia khi người ta ví dòng sông Hồng như một dải lụa vắt qua mảnh đất rộng và nó như mang lại sự sống của cảnh vật và con người nơi nó đi qua.
Trong những buổi sáng đẹp trời, dường như con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao. Ta như thấy được cứ từng đoàn thuyền đánh cá đã kéo buồm và như đang thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Rồi nghe đâu đó có cả tiếng hò, tiếng hát vạng lên. Trên sông dường như cũng đã tấp nập những đoàn thuyền đi lại như mắc cửi. Và dường như là ở hai bên bờ, trên những chiếc lá cỏ non còn đọng lại những hạt sương đêm trong hệt như những hạt ngọc bé xíu long lanh, trên những ngọn cỏ còn đẫm ướt sương mai mà các bà, và các chị xã viên đã ra tỉa bắp, hái dâu. Bình minh chan hòa trên mặt sông thật đẹp biết bao nhiêu.
Buổi trưa đến, những trẻ em rủ nhau ra vùng vẫy và tắm mát ở con sông. Các em té nước vào nhau cười như nắc nẻ thật hạnh phúc biết bao nhiêu. Có lẽ rằng cho đén khi lớn lên thì những cậu nhóc này sẽ chẳng bao giờ quên được mình có một tuổi thơ hòn nhiên và vui đùa như vậy. Chúng dường như cứ lặn hụp khéo léo như những con cá heo. Con sông lúc này đây lại như người mẹ ôm chúng vào lòng, như đã ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên, vui tươi và nghịch ngợm ấy. Lại tưởng như có lúc con sông như lại trở lên thật dịu dàng với chúng như một bà mẹ đối với đàn con.
Nhưng gợn sóng cứ như thật lăn tăn lên thơ trong những buổi chiều hay buổi đêm trăng sáng. Cảnh vật thật là thơ mộng biết bao nhiêu. Đặc biệt hơn là khi gió mát, trăng sáng, trời nước mênh mông, chúng em thiếp đi lúc nào không biết. Thuyền lênh đênh trên sông nước, trôi dạt vào bờ dâu, bãi cỏ.
Dòng sông Hồng dường như cũng đã để lại trong em những kỉ niệm êm đềm. Chúng ta dường như cứ nhớ ngày nào em mới lên ba, mẹ dắt ra sông tắm. Em sợ và hét lên, mếu máo khóc. Đặc biệt hơn con sông dường như nhắc nhớ lại một kỷ niệm khi hồi em học lớp Một, em đã để lại ở con sông này một kỉ niệm khó quên. Hồi đó, em chưa biết bơi, các bạn rủ ra sông tắm, những đứa trẻ chúng em đùa nghịch ở ngay cạnh bờ chứ không dám ra xa.
Dòng sông Hồng của quê hương, của đất nước, quả thật nó lại là một dòng sông gắn với tuổi thơ của em nữa. Em như thấy được dòng sông đẹp dịu dàng khi những ngày nắng dịu, sông trắng xóa những đợt mưa rào mùa hạ, con sông dường như lại đỏ ngầu, ầm ầm chảy xiết khi nước lũ tràn về.
Minh Nguyệt