Đề bài: Em hãy tả con ngỗng
Bài làm 1
Nhà em, mẹ em nuôi rất nhiều con vật như lợn gà và cả những chú ngỗng béo tròn đáng yêu với bộ lông trắng muốt rất dễ thương và con ngỗng còn giữ nhà được nữa.
Con ngông mà mẹ em nuôi lớn nhanh như thổi nó có thân hình hệt như chú vịt bầu như to hơn rất nhiều, cái cổ của con ngỗng cũng rất dài. Ngỗng thường ăn các món ăn như rau, cám và thóc. Cứ mỗi lầm mẹ em cho đàn lợn ăn thì còn bao nhiêu cám là để dành riêng cho đàn ngỗng cũng như những chú gà đáng yêu kia.
Con ngỗng có một bộ lông trắng muốt, mà bộ lông này khi chúng xuống bơi cũng không hề thấm nước một chút nào. Cứ mỗi buổi sáng khi ăn no nê chúng lại lạch bạch ra ao soi bóng ngắm nghía. Thế rồi khi mặt trời lên cao chú ngỗng lại bơi bơi quanh ao để tìm xem có bắt được con cá hay con ốc nào ăn nữa không. Cả ngày chỉ đi kiếm thức ăn mà không hề biết mệt.
Em cũng rất yêu quý con ngỗng nhà em. Mỗi khi có khách lạ là nó kêu “quác! Quác!” để cả nhà biết là đang có người lạ. Và cả nhà em cũng thích con ngỗng này lắm. Bởi nó rất thông minh. Cái cổ dài cứ chốc chốc lại vươn ra xa như muốn mổ người khác. Cho nên bọn trẻ con như em nhìn thấy ngỗng là phải tránh xa không sợ chú mổ. Nhưng lâu ngày em hay cùng mẹ cho ngỗng ăn, nó cũng quen quen và khi nhìn thấy em nó cũng không còn vươn cổ ra nữa. Con ngỗng có dáng đi lạch bạch vì béo, nhìn rất dễ thương.
Em rất thích chú ngỗng bởi thỉnh thoảng lại cung cấp trứng cho cả nhà em, chú còn trông nhà nữa. Em sẽ hay cho chú ngỗng ăn nhiều hơn vì chú thật là có ích.
Bài làm
Nhà bà ngoại em có nuôi một đàn ngỗng, mỗi lầm em đến em lại rất thích được cùng bà ra cho đàn ngỗng ăn, nhìn chú ngỗng nào cũng rất là dễ thương.
Nhà bà ngoại em có nuôi một đàn ngỗng, mỗi lần em đến em lại rất thích được cùng bà ra cho đàn ngỗng ăn, nhìn chú ngỗng nào cũng rất là dễ thương.
Đàn ngỗng nhà bà em nhiều lắm, có cả ngỗng con lẫn ngỗng nhỏ và đều rất tham ăn. Khi bà em bê một chậy cám ra thì chỉ một loáng thôi là đã hết sạch, con nào con nấy no căng cái bụng rồi lại đi vào những gốc cây mát ngồi. Có những con thì thích chí nhảy đi tắm mát luôn. Trong đàn ngỗng đó em thích nhất một con ngỗng to, nó có một bộ lông có màu xám, nhưng không hề bị dính một chút bẩn nào. Chân chú lại còn rất to, cái cổ vươn dài và luôn kêu “quác! Quác!” Cái mỏ thì thì đen xì. Hai mắt của con ngỗng thì đen tròn trông rất đáng yêu. Chỉ có lông đuôi và lông cánh thì lại có màu xám đen còn đâu toàn thân chú ngỗng lại có mầu trắng nhìn thất đẹp biết bao nhiêu. Đặc biệt chú ngỗng này lại thích ăn rau và chú lại ăn được nhiều. Bà em bảo nuôi ngỗng giống như nuôi cái máy xén cỏ. Chỉ cần cho chúng ta một vườn cỏ xanh tốt thì chỉ một lúc sau vườn cỏ đó sẽ hết cỏ luôn. Ngỗng là loài ăn tạp cho đồ ăn gì nó cũng ăn nữa. Lắm lúc ra với ngoại để cho chúng ăn thì em thấy chúng ăn cả những viên sỏi lớn nữa. Em thắc mắc hỏi bà “Bà ơi ngỗng đói quá hay sao mà phải ăn sỏi hả bà?”. Bà em bật cười và giải thích cho em hiểu rằng các loài gia cầm nói chung không riêng gì ngỗng vì dạ dày của chúng là dạ dày cơ, chúng cần ăn sỏi để có thể nghiền nát thức ăn trong lúc dạy dày chúng co bóp. Những bài học hay em học được từ bà và từ chính loài ngỗng này làm cho em như càng thêm yêu chúng hơn.
Ngỗng là một trong những con vật mà em yêu quý nhất, em se cố gắng học tốt để cuối tuàn mẹ em lại cho em về ngoại chơi với đàn ngỗng đáng yêu đó.
Minh Nguyệt