Bài văn hãy tả cảnh nhộn nhịp sân trường em trong giờ ra chơi.
Trong ký ức tuổi thơ của mỗi người sân trường là một hình ảnh rất đẹp và thân quen. Nhất là những khoảng khắc được vui đùa cùng các bạn dưới sân trường ấy. Hãy cùng đọc bài văn: Bài văn hãy tả cảnh nhộn nhịp sân trường em trong giờ ra chơi. Cùng cảm nhận không khí sôi động ngày nào, đây cũng là một bài văn hay đáng để các em học tập tham khảo thêm trong quá trình viết văn của mình.
Bài văn hãy tả cảnh nhộn nhịp sân trường em trong giờ ra chơi. |
Nhanh thật đấy! Loáng một cái đã đến cuối tiết hai rồi, mà sao sân trường im ắng quá! Ngoài kia chỉ nghe thấy âm thanh vi vu của gió, tiếng líu lo của chim cùng tiếng lá cây xào xạc mà thôi. Bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên làm âm thanh im ắng ấy biến đâu mất và thay vào đó là tiếng nói, tiếng cười, tiếng hò reo khắp sân trường.
Từ mọi cửa lớp, học sinh thi nhau ùa ra sân như những dòng thác đổ. Sân trường lúc trước rộng là thế mà bây giờ như hẹp lại bởi những trò chơi, những bước chân chạy nhảy vui vẻ của các bạn học sinh. Màu đen của những mái đầu học trò, màu xanh rì của lá cây, màu trắng của áo đồng phục và cả màu khăn đỏ của các bạn đội viên nữa, tất cả những màu sắc ấy hòa quyện lại với nhau thành một vườn hoa đầy màu sắc, rực rỡ dưới ánh nắng ấm áp mùa thu. Có mấy nhóm chơi đã xác định được chỗ của mình rồi đấy! Dưới tán lá xanh mát của cây đa này là trò nhảy dây của các bạn gái, còn dưới gốc phượng có từng chùm hoa đỏ rực kia là chỗ bắn bi của các bạn trai. Ồ! Còn nhóm kéo co kia khôn thật, xí ngay được một chỗ vừa rộng rãi lại mát mẽ ở dưới những hàng dừa. Xem ra mỗi trò chơi đều có cái hay, cái vui riêng của nó, nhưng vui và sôi nổi nhất trong các trò chơi vẫn là trò kéo co. Trông xem trọng tài là ai mà oai thế nhỉ? À! Đó là Trang con bạn học với tôi đây mà. “Nào, cả hai đội đã sẵn sàng rồi, trọng tài thổi còi đi chứ" . Huýt tiếng cỏi của trọng tài vang lên báo hiệu cuộc chơi được bắt đầu. “Dò ta! Dò ta!” Cả hai đội đều cố sức kéo, chắc là mệt lắm nên bạn nào mặt cũng đỏ bừng, mồ hỏi thì chảy ròng ròng. Xung quanh, các bạn đứng xem cổ vũ rất nhiệt tình: “Hiếu cố lên! Thắng cố lên”. Hiệp này xem ra có vẻ gay go, chưa đội nào phân thắng bại thì bỗng có tiếng reo lên: “Hi! Hi! Hoan hô! Hiếu thắng rồi, giỏi lắm!”. Tiếng reo hò đó là tiếng
báo hiệu tỉ. số 1- 0 nghiêng về đội anh chàng Hiếu. Ngay gần đó là trò Chơi nhảy dây của các bạn gái cũng vui không kém. Vòng này là ba bạn Thảo, Hiến, Lê thi với nhau. Chà, vòng này có vẻ gay go nhỉ vì cả ba bạn đều là những tay nhảy cừ khôi trong lớp. Trông các bạn nhảy siêu thật, chân thoăn thoắt, tay đưa dây nhanh vèo vèo, chỉ nghe thấy tiếng dây vun vút chứ chẳng thấy đầu và chân đâu cả. Vập! Vập Cả hai bạn Hiến, Lê nhảy siêu thế mà bây giờ cũng bị loại và còn mình Thảo xứng với chức vô địch mà thôi. Bỗng tôi nghe thấy tiếng “Bắn đi Đạt, cho Nam thua đi” nhìn sang thì mới biết Đạt và Nam đang chơi bắn bi. Nhìn kìa, điệu bộ của Nam trông đến là buồn cười, xoa xoa bi này lại còn hà bi nữa chứ, lợi dụng lúc Nam sơ hở Đạt đặt bi xuống và cạch thế là Đạt thắng rồi. Lúc này Đạt mới bắc Nam đang ngắm các bạn gái Này! tớ thắng rỗi". Nghe Đạt nói Nam tức lắm định trả thù nhưng bỗng Tùng! Tùng! Tùng! Ba hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã hết. Chúng em xếp hàng rồi vào lớp trả lại sự yên tỉnh cho sân trường. Tuy chỉ có 15 phút thôi nhưng 15 phút đó cũng đủ giúp chúng em thoải mái, sảng khoái và hứng thú hơn khi bước vào các tiết học sau.