Tìm Kiếm

Bài Văn Hãy Tả Một Người Thân Của Em. (Tả Bà Của Em).



“Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm”. Em rất thích câu này trong bài hát Cháu yêu bà.

Cả nhà em ai cũng quý bà. Bà đã chăm sóc em từ lúc lọt lòng và đã ru em bằng những lời ca êm dịu.

Bà em là một người phụ nữ tần tảo, đầy nghị lực. Bà luôn phải chống chọi với căn bệnh cao huyết áp. Tóc bà bạc phơ, búi cao sau đầu. Bà mặc bộ quần áo vải thô, rộng thùng thình so với thân hình gầy guộc của bà. Hai má bà đã hớp, thái dương hơi nhô. Trên khuôn mặt bà đã có nhiều nếp nhăn nhưng bà vẫn có những nét đẹp của thời con gái. Đó là khuôn mặt hình trái xoan, chiếc mũi cao và hàm răng đều. Bà thích ăn trầu. Lúc nhai trầu, môi bà đỏ tươi như được thoa son vậy. Tuy lưng bà hơi cong, chân đi chậm nhưng bà vẫn tham việc, chẳng mấy khi ngồi không. Từ sáng sớm, bà đã dậy cho lợn ăn, thổi cơm, đun nước, đi chợ, quét nhà quét sân. Mọi việc xong xuôi thì bà lại vác cuốc ra vườn cặm cụi xới đất, nhổ cỏ, tưới cây, bón phân cho cây. Bà thuộc rất nhiều truyện cổ tích và ca dao. Mỗi khi con cháu về là lại quây quần bên bà để được nghe bà kể chuyện.

Nhưng rồi, điều em không mong muốn đã xảy ra, bà em đã mất. Hôm ấy, ông nội gọi điện về, báo tin cho mẹ em. Chiều hôm ấy, cả gia đình em vội vã sửa soạn để về quê. Lúc ấy, bà em đang năm trên giường, đôi mắt nhắm nghiến và gầy đi nhiều. Em khóc thương bà, đôi mắt đỏ hoe rơm rớm nước mắt. Nếu lúc này có một điều ước, em sẽ ước bà sống lại để em được ở bên bà mãi mãi.

Bà em không còn nữa, nhưng em vẫn luôn nghĩ về bà. Em kính trọng và quý mến bà bởi em luôn hiểu rằng: tình thương yêu bà dành cho em là vô tận!