Trong cuộc sống hiện nay, khi mà xã hội đang càng ngày càng phát triển đi kèm với cuộc sống cạnh tranh để mưu sinh ngày càng gắt gao hơn, có không ít những người chỉ biết hưởng thụ mà không biết nghĩ đến những người khác. Mỗi con người phải cần có đam mê, ước mơ, định hướng tốt cho tương lai. Việc chọn nghề cũng là một trong những vấn đề rất quan trọng, quyết định rất nhiều tới cuộc sống của con người. Trong chương trình Ngữ Văn 9, ta bắt gặp đề bài nghị luận xã hội về câu nói: “ Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương”. Đây là một vấn đề có lẽ rất quen thuộc nhưng để đi sâu và hiểu rõ thì các bạn cần có ý thức, trách nhiệm với những công việc mà mình đang làm, không thờ ơ vô cảm. Để làm rõ bài này chúng ta cần hiểu thế nào là cẩu thả, bất lương, cần giải thích rõ câu hỏi tại sao. Dưới đây là những bài viết mẫu hay nhất mà các bạn cần tham khảo. Chúc các bạn học tập thật tốt!
BÀI VĂN MẪU SỐ 1 NGHỊ LUẬN XÃ HỘI VỀ CÂU NÓI: “ SỰ CẨU THẢ TRONG BẤT CỨ NGHỀ GÌ CŨNG LÀ MỘT SỰ BẤT LƯƠNG”
Trong cuộc sống có rất nhiều những người đã đi tìm và lí giải về hai chữ “ sống đẹp”. Anh-xtanh thì cho rằng: “Chỉ có cuộc sống vì người khác mới là cuộc sống đáng quý”. Còn với tôi, tôi nghĩ rằng mỗi con người cần sống có trách nhiệm với bản thân, với công việc mà mình đang làm. Đó cũng là một lối sống đẹp. Đúng như vậy, có ý kiến cho rằng: “ Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương.”
Nghề nghiệp chính là những công việc mà chúng ta đang làm để tạo ra những giá trị vật chất và tinh thần nhằm phục vụ cho cuộc sống. Mỗi nghề đều cần có những chuyên môn, những yêu cầu đòi hỏi khác nhau nhưng đều phục vụ cho công việc. Sự cẩu thả trong nghề nghiệp chính là sự thờ, vô trách nhiệm, vội vàng, chỉ cốt hoàn thành chứ không quan tâm tới hiệu quả công việc. Bất lương chính là làm những việc xấu, trái với lương tâm con người. Như vậy,nhà văn Nam Cao đã thể hiện thái độ phê phán gay gắt đối với thái độ của con người trong khi làm việc, đó là ý thức vô trách nhiệm nó đồng thời cũng là thước đo nhân cách của con người.
Tinh thần trách nhiệm trong công việc, nghề nghiệp là yếu tố quan trọng để tạo nên thành công. Cho dù chúng ta có chuyên môn cao nhưng ý thức thái độ của chúng ta vẫn thờ ơ với công việc thì cũng sẽ không thể đạt được những kết quả cao. Sự bất cẩn trong công việc chính là ý thức thiếu trách nhiệm với cả cộng đồng,với công việc chung của mọi người. Một kĩ sư nhầm lẫn trong thiết kế sẽ kéo theo sự sai sót của cả quá trình thi công. Một bác sĩ mà bất cẩn trong công việc sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến người bệnh thậm chí có khi là cả tính mạng con người. Hay giáo viên mà vô trách nhiệm có thể làm hỏng cả một thế hệ học trò. Bởi lẽ sự cẩu thả thì không hề chấp nhận được.
Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là bất lương. Có lẽ Nam Cao cũng viết từ chính bản thân mình là một con người yêu nghề, luôn có trách nhiệm với công việc. Và chính nhờ vào ý thức trách nhiệm ấy mà ông cũng để lại cho đời những tuyên ngôn nghệ thuật, những tác phẩm bất hủ. Nghề nghiệp với mỗi người có thể là cách thức mưu sinh, cũng có người coi đó là nghĩa vụ lao động để đóng góp và cống hiến, lại có người làm việc vì niềm vui, hứng thú, niềm đam mê. Nhưng thích mà không xem xét đến khả năng,điều kiện theo đuổi nghề nghiệp ấy khi đối mặt khó khăn liên tiếp xảy ra, ta cũng sẽ nhanh chóng chán nản. Cách nhìn về nghề nghiệp khác nhau sẽ khiến cho con người có thái độ sống khác nhau với công việc. Mỗi công việc chúng ta làm có khi còn ảnh hưởng tới toàn xã hội. Xã hội có phát triển thì cũng nhờ sự cố gắng,nỗ lực không ngừng nghỉ của chúng ta. Khi chọn nghề phải có đam mê, yêu thích với nghề nghiệp thì nó mới lâu dài và bền vững được. Vậy nên, mỗi chúng ta cần làm gì để công việc mãi mãi phát triển bền vững. Cần có ý thức trách nhiệm và trân trọng những công việc mình đang có. Hãy định hướng trước tương lai khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường để ra đời không bị lung túng, hấp tấp. Lựa chọn nghề nghiệp là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời. Cần tránh mọi sai lầm trong việc lựa chọn nghề nghiệp, không chọn theo phong trào, chọn nghề thiếu thực tế, không gắn với nhu cầu của xã hội. Những người chọn nghề theo ý muốn nhất thời thượng sẽ chọn những nghề thời thượng để rồi khi nghề ấy sẽ trở thành lỗi lạc, lạc hậu lại hối hận, rồi thay đổi. hãy dành thời gian cân nhắc cho phù hợp để lựa chọn là đúng đắn nhất.
BÀI VĂN MẪU SỐ 2 NGHỊ LUẬN VỀ CÂU NÓI “SỰ CẨU THẢ TRONG BẤT CỨ NGHỀ GÌ CŨNG LÀ MỘT SỰ BẤT LƯƠNG”
Là người nghệ sĩ chân chính nên nhà văn Nam Cao luôn ý thức vai trò quan trọng của người nghệ sĩ, rằng trong quá trình sáng tạo, lao động nghệ thuật họ phải luôn tận tâm, tận lực, phải có trách nhiệm với ngòi bút của chính mình. Văn chương suy rộng ra cũng là cuộc sống hằng ngày: “Sự cẩu thả trong bất cứ nghề gì cũng là một sự bất lương”.
Đi từ bi kịch tinh thần của văn sĩ Hộ trong tác phẩm “Đời thừa”, Nam Cao đã đề cập tới một vấn đề, một hiện tượng nhức nhối. “Sự cẩu thả” là những việc làm qua loa, làm cho xong số lượng mà không quan tâm đến chất lượng, làm việc thiếu trách nhiệm. Còn “sự bất lương” là trái với lương tâm và đạo đức, khiến con người luôn cảm thấy bực bội, không hài lòng với chính mình.
Cuộc sống của con người là cuộc chạy tiếp sức không ngừng nghỉ cho đến khi tới đích. Trên chặng đường ấy, con người cùng quấn vào guồng quay công việc với những nhiệm vụ, trách nhiệm cần phải hoàn thành. Có những công việc chỉ ở một giai đoạn, một thời điểm nhưng cũng có những công việc ta phải theo đuổi nó cả đời như việc học, việc làm người. bên cạnh những tấm gương làm việc cẩn thận, có trách nhiệm và lương tâm như hành trình lao động nghệ thuật đầy khổ hạnh của các nhà văn lớn để cho ra đời những kieeyj tác của nhân loại thì cũng còn không ít những cá nhân đáng sống và làm việc hời hợt, cẩu thả.
Hãy thử tưởng tượng chúng ta đều cẩu thả trong những công việc ấy thì sẽ đem đến những hậu quả gì. Hơn mười năm trước, một vụ án oan sai do cơ quan chức năng làm việc thiếu trách nhiệm đã đẩy một người vô tội vào tù. Để rồi mười năm ngồi tù đã biến một con người lương thiện thành hình ảnh của kẻ tàn nhẫn, độc ác trong mắt mọi người. Khi phiên tòa xét lại minh oan của ông ấy, liệu rằng ai sẽ đem lại khoảng thời gian 10 năm đầy đen tối đã trôi qua?. Con người ấy cũng giống như Chí Phèo thời hiện đại vậy, phải hứng chịu những định kiến, mất đi quá nhiều điều mà chẳng gì bù đắp nổi. Hay trong một cuộc phẫu thuật, vị bác sĩ có thể vì sơ ý, vô tình để quên con dao trong bụng bệnh nhân. Một câu chuyện tưởng như hoang tưởng nhưng là có thật, con người ấy đã sống cùng con dao kia đến vài năm trời,ảnh hưởng nhiều đến sức khỏe. Thế mới thấy sự cẩu thả để lại những hậu quả khôn lường. Sự cẩu thả khiến cho công việc được giao không có hiệun quả cao, chất lượng không được đảm bảo thậm chí là cho ra những sản phẩm có tính nguy hại trong cuộc sống. Hơn nữa, những người cẩu thả còn khiến người khác mất uy tín, mất niềm tin ở bản thân mình. Theo thời gian, nó sẽ trở thành một thói quen không tốt, dẫn đến việc sống hời hợt, không nhiệt thành, không tận tâm. Nếu cẩn thận hơn, từng chút từng chút một thì mọi thứ sẽ làm hài lòng, khi ấy ta cảm thấy nhẹ nhọm, thanh thản như muốn tự thưởng cho bản thân một thứ gì đó.
Bản chất của con người lại luôn có chí tiến thủ, muốn đạt được thành công và hoàn thiện. Thế nhưng có thể vì hoàn cảnh, thói quen hoặc môi trường mà họ cẩu thả trong mọi việc. Chắc hẳn là khi làm việc mà cẩu thả thì ta chẳng thể thanh thản, hài lòng với bản thân vì lương tâm không cho phép. Văn sĩ Hộ cũng thế, vì gánh nặng đói cơm ghì sát đất mà anh phải viết những thứ văn vội vàng, toàn những cái vô vị, nhạt nhẽo, gợi những tình cảm rất nhẹ, rất nông, diễn một vài ý rất thông thường quấy loãng trong một thứ văn bằng phẳng và quá ư dễ dãi. Khi ấy sự cẩu thả không chỉ là bất lương mà còn là đê tiện.
Vì vậy mỗi người hãy tự ý thức, tự nhắc nhở bản thân luôn có trách nhiệm và cẩn thận trong công việc. Khi ấy, dẫu có không thành công đi chăng nữa thì chí ít là ta cũng đã cố gắng hết sức để không còn nuối tiếc. Sau mỗi lần như vậy, ta lại có động lực thúc đẩy sự phát triển.
Cuộc sống luôn đặt ra những yêu cầu trách nhiệm mà con người cần đáp ứng tốt có như thế mới tồn tại và phát triển được. Và ý thức trách nhiệm, tâm huyết, lòng nhiệt tình trong công việc sẽ tạo ra được những ý nghĩa đích thực với cuộc sống.
Nguồn Internet