Tả cảnh cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng đẹp trời
Hướng dẫn
Cánh đồng rộng mênh mông, nhìn từ xa trông như một tấm thảm nhung mềm mại. Bao trùm lên cánh đồng là làn sương mờ ảo, chập chờn. Sương sớm long lanh treo ở đầu ngọn cỏ trên những con đường quanh co theo bờ ruộng. Dường như con đường chưa có một dấu chân qua trong ngày mới.
Ông mặt trời thức giấc, ánh ban mai rải nhẹ trên đồng lúa. Cánh đồng hiện lên với tất cả những vẻ đẹp và đáng yêu của nó. Màu vàng ấm áp bao trùm lên từng thửa ruộng. Bông lúa cong oằn vì trĩu hạt, chúng gợi lên một sự trù phú lạ thường. Lúa đã chín đều, những hạt thóc vàng hươm, căng mẩy. Lá lúa cũng chuyển sang màu úa. Sóng lúa nhấp nhô khi làn gió thoảng qua. Mùi hương lúa mới thơm ngọt. Hơi nước hoà quyện với hơi sương tạo cảm giác mát mẻ. Tiếng chim chiền chiên lảrih lót trên cao, tiếng chim cu gáy gọi đàn đi nhặt thóc, những cánh cò nhởn nhơ dưứi tầng mây,.„Tất cả đã tạo nên một khung cảnh yên bình và vô cùng tươi đẹp. Xa xa, thấp thoáng bóng người đi thăm đồng, ở đầu làng, những tốp người đang bàn chuyện ngày mùa. Ai cũng phấn khởi trước một vụ mùa bội thu, no ấm.
Đứng trước cánh đồng lúa chín, lòng em dạt dào niềm vui. Em rất yêu nơi ấy – nơi bố mẹ em đã ngày ngày gắn bó. Em thầm biết ơn bố mẹ và biết ơn những người nông dân cần cù, chất phác. Họ đã một nắng hai sương để tạo nên những mùa vàng trù phú, ấm no.
BÀI LÀM 2
Quê hương em biết bao tươi đẹp
Đồng lúa xanh núi rừng ngàn cây.
Và có lẽ đẹp nhất trong tâm trí em là cánh đồng lúa chín đang sắp sửa vào mùa.
Bao trùm lên cánh đồng là màn sương mỏng chập chờn tựa khói lam đang hòa quyện giữa không gian. Những con đường nhỏ mịn màng như dải lụa, cỏ non thức giấc vươn lên đón khí trời mát mẻ. Sương tan dần, cánh đồng lúa hiện lên như tấm thảm nhung vàng óng. Làn gió nhẹ thoảng qua, những bông lúa cong oằn ngả đầu vào nhau, chúng lắc lư rồi rì rào như trò chuyện, chúng hẹn một ngày vui sắp đến. Bông lúa chín vàng, hạt sây nặng trĩu. Lá lúa đã trở sang màu cỏ úa. Tất cả đã chuẩn bị cho mùa vàng bội thu – mùa gặt hái.
Trời sáng rõ, phương đông rạng rỡ ánh hồng. Ánh nắng ban mai rải nhẹ khắp nơi, lọt vào kẽ lá để đánh thức côn trùng đang còn say giấc ngủ. Sương treo trên đầu ngọn cỏ lại càng long lanh hơn và tan dần theo hơi ấm mặt trời. Hơi nước bốc lên man mát, mùi hương lúa mới bay xa, thấm sâu trong từng mạch đất. Thỉnh thoảng, có tiếng hót lảnh lót của chim chiền chiên, những chú cò trắng đáp cánh xuống đồng rồi vút lên trên nền trời xanh thẳm. Có lẽ, chúng đã điểm tâm xong. Đằng xa, thấp thoáng bóng người đi tháo nước, be bờ. Những dòng nước mát chảy vào ruộng lúa, chúng hòa vào đất, tiếp thêm sức mạnh để cây lúa chống chọi với nắng trời, có thêm sắc đẹp trong bức tranh của làng quê trù phú.
Mặt trời lên cao, cánh đồng lại càng đẹp hơn, em bỗng nhớ lời thơ của Nguyễn Duy:
Đồng chiêm phả nắng lên không
Cánh cò dẫn gió qua thung lúa vàng
Gió nâng tiếng hát chói chang
Long lanh lưỡi hái liếm ngang chân trời.
Cánh đồng không những đẹp mà còn vui hẳn lên cùng với niềm vui gặt hái của bà con nông dân. Từng tốp người hối hả đi ra đồng, vừa đi vừa bàn bạc công việc ngày mùa. Văng vẳng đâu đó tiếng hát du dương của các cô, các chị,… Họ cất cao tiếng hát trong niềm vui đón chào một ngày mđi thật đẹp, thật ý nghĩa.
Em cũng thế! Tâm hồn em như bay bổng diệu kì giữa đất trời khoáng đạt. Trong mắt em, cánh đồng quê em vào buổi sáng là đẹp hơn tất cả. Đẹp như một bài thơ, một bản nhạc, một bức tranh hoàn mĩ,…
Em yêu nơi ấy biết dường nào.