Tìm Kiếm

Những bài văn tả con vật hay nhất

Những bài văn tả con vật hay nhất

Hướng dẫn

Bài làm tả chú lợn

Cái chú lợn gia đình em nuôi mới dễ thương làm sao chứ!

Hôm mới đem về, chú nhỏ xíu như một con lợn đất giữ tiền tiết kiệm, còn phải uống sữa. Ấy thế mà chỉ sau hai tháng, trông chú đã thật bảnh bao. Da chú trắng hồng, lông thưa màu nhạt. Chú thích được em gãi lên tấm lưng tròn lẳn và cái bụng no tròn. Cái tai to của chú cụp xuống, trông đến là ngộ. Mõm chú ngắn, nhô ra phía trước như muốn khoe hai lỗ mùi to, tròn. Bốn chân ngắn và có móng guốc, chẳng khác gì một cô nàng béo phì mang guốc cao gót.

Nét xấu nhất của chú là cái tính phàm ăn. Nhưng mẹ em lại bảo có thể chú mới chóng lớn lên được. Đến giờ ăn mà chưa kịp mang cám bã là chú đã kêu toáng lên như đã bị bỏ đói ba ngày. Chú ta ăn mới đã làm sao! Ăn không kịp thở. Ăn không thèm chú ý gì đến chung quanh. Ăn đến đổ vung vãi ra ngoài máng, và tèm lem ra cả hai mép. Vừa ăn vừa thở hồng hộc.

Cái nết xấu thứ hai của chú là ở dơ. Chú ăn đó rồi cũng bậy luôn ra đó. Nói chú ở dơ cũng không đúng lắm. Em thấy chú rất thích tắm. Mỗi lần em dùng vòi xịt nước lên mình chú để mẹ em lấy bàn chải kì cọ cho chú, là chú lại đứng im, lim dim đôi mắt tỏ vẻ rất thích thú.

Nuôi lợn tuy cực nhưng cả gia đình em ai cũng ham, vì nó tăng thêm thu nhập cho gia đình. Mỗi lần đi học về, cất xong cặp sách là em ra thăm chú ngay. Thấy em, chú vẫy vẫy cái đuôi lũn cũn, khịt khịt cái mũi, xán đến gần.

Mẹ em cho biết gần Tết sẽ phải bán chú đi để lấy tiền mua sắm. Cứ nghĩ đến chuyện đó, em lại thấy tội nghiệp cho chú. Nhưng biết làm sao được?

Theo Vũ Khắc Tuân

Nhận xét của giáo viên:

Bài văn miêu tả chú lợn được viết rất sinh động, giàu cảm xúc. Giọng văn pha chút hài hước, hóm hỉnh của người viết bắt đầu ngay từ câu mở đầu: “Cái chú lợn gia đình em nuôi mới dễ thương làm sao chứ! ”.

Chú lợn được miêu tả thật ngộ nghĩnh và đáng yêu qua một số nét tiêu biểu: da trắng hồng; lông thưa màu nhạt; tai to cụp xuống; mõm ngắn nhô ra; hai lỗ mũi to, tròn; bốn chân có móng guốc được liên tưởng rất dí dỏm là “chẳng khác gì một cô nàng heo phì mang guốc cao gót

 

Người viết đặc tả tính nết của chú lợn. Nhưng điểm đặc biệt khác các bài

văn thông thường (miêu tả ưu điểm của con vật), người viết lại miêu tả nhược điểm của con vật. Mới nghe thì có vẽ mâu thuẫn nhưng thực tế đặc điểm riêng biệt của chú lợn cùng sự đáng yêu, ngộ nghĩnh của chú được hiện ra từ những nhược điểm này. Để nhấn mạnh tác giả sử dụng cấu trúc của các câu mở đầu đoạn văn giống nhau: “Nét xấu nhất của chú là cái tính phàm ăn ”, “Cải nết xẩu thứ hai của chú là ở dơ”. Giọng văn ở các đoạn văn này cũng hết sức âu yếm. Tính phàm ăn của chú lợn được miêu tả thông qua thủ pháp tăng tiến: “Đen giờ ăn mà chưa kịp mang cám bã là chủ đã kêu toáng lên như đã bị bỏ đói ba ngày ”, rồi “ăn không kịp thở. Ăn không thèm chú ý gì đến chung quanh. Ăn đến đô vung vãi ra ngoài máng, và tèm lem ra cả hai mép. Vừa ăn vừa thờ hồng hộc”. Thủ pháp này trở nên cực kỳ đắc dụng khi miêu tả hoạt động ăn của chú lợn. Kể cả “cái nết ở dơ” của chú cũng được miêu tả một cách hài hước “Chủ ăn đó rồi cũng bậy luôn ra đó ”. Bên cạnh đó, trong bài viết, tác giả cũng khéo léo thể hiện mối quan hệ gắn bó thân thiết giữa con người với vật nuôi trong gia đình: “Mỗi lần đi học về, cất xong cặp sách là em ra thăm chú ngay. Thấy em, chú vẫy vẫy củi đuôi lũn cũn, khịt khịt cải mũi, xán đến gần ”.

Phần kết bài cho thấy rõ nhất tình cảm của người viết với chú lợn nhà mình và cho thấy cả lòng nhân hậu của người viết với loài vật nữa.

Bài luyện tập:

1.Em thích nhất những câu văn nào trong bài văn trên? Vì sao?

2.Lập dàn ý cho bài văn miêu tả trên.

3.Viết bài văn miêu tả một con vật mà em yêu thích nhất.

 

Bài văn tả con mèo

“Meo…meo…meo, rửa mặt như mèo”.Đó là bài hát yêu thích của em Phượng, em gái em.Vì ngày nào Phượng cũng hát bài đó nên mẹ đã mua cho hai chị em một con mèo tam thể rất đẹp.

Chú mèo tên là Tom.Bộ lông ba sắc màu vàng, đen, trắng xen kẽ nhau mượt mà và còn đem lại cho Tôm một bộ y phục tuyệt diệu.Cái đầu tròn tròn bằng nắm tay người lớn, được điểm sáng bằng cái mũi nho nhỏ, xinh xinh với hai cái lỗ ươn ướt màu hồng phấn.Hai bên khóe miệng, những sợi râu mép trắng như cước lúc nào cũng cử động liên tục.Chân chú như quả bí đao.Bốn chân nhỏ và thon.Cái đuôi dài thướt tha, duyên dáng.Bộ móng vuốt của Tôm thì rất lợi hại vừa nhọn trông vừa đáng sợ như một vũ khí phòng thân khi có chuyện gì xảy ra.

Tôm rất thích đươc vuốt ve, chiều chuộng.Những lúc đang xem tivi, chú nằm vào lòng em như muốn em xoa vào bộ lông mềm mại của chú. Những ngày nắng ấm, Tôm thường ra sân nằm cạnh gốc chanh, ưỡn cái bụng trắng hồng ra đón nắng.Đôi mắt cũng ra vẻ lim dim, ngắm nhìn những đám mây giữa vòm trời trong xanh lồng lộng.

Ban đêm, Tôm tỏ ra chăm chỉ và cần mẫn làm việc lắm.Không có một xó xỉnh nào mà chú không lục lọi.Đặc biệt là dưới bếp lũ chuột hay qua lại.Đôi mắt của chú trong đêm tối như những tia hào quang xuyên thủng bức màn đêm.Đôi bàn chân của chú được “trang bị” một lớp nệm dày và êm nên những bước đi của Tôm rất nhẹ nhàng.Vì vậy, những con chuột nhắt, chuột cống bẩn thỉu không thể nào qua khỏi chiếc miệng với những chiếc răng sắc nhọn của chú.

Em rất quý Tôm vì chú đã giúp gia đình em diệt sạch lũ chuột hư đốn.Với công lao to lớn này của chú em sẽ cho chú mèo Tôm “một người thợ săn chuột” bữa tiệc với vài con cá bống và một cốc sữa con bò.Tôm quả là một con mèo khôn ngoan và biết nghe lời.

Bài văn tả con chó

“A, chú cún con đẹp quá!”. Em reo lên khi thấy bố mua về một chú chó xinh xắn. Em bế chú lên tay và đặt tên cho chú là Li Li – một cái tên thật hợp với chú cún xinh đẹp này.

Li Li có hai màu trắng và nâu sầm. Đầu chú như quả đu đủ nhỏ. Hai tai luôn dỏng lên nghe ngóng. Hai mắt Li Li tròn xoe, đen láy, rất tinh nhanh. Mũi chú đen bóng lúc nào cũng ươn ướt nước như người bị cảm cúm. Lưỡi chú thường vắt sang một bên, màu đỏ hổng, để lộ mấy răng nanh nhó, nhọn trắng tinh ở hai bên khoé miệng. Thân chú được khoác chiếc áo màu trắng, điểm thêm những đốm màu nâu trông rất duyên dáng. Đuôi chú có lông dày, tròn như một cây chuối phất trần lúc nào cũng rung rung thật ngộ nghĩnh. Ngực chú nở nang, bốn chân chạy nhanh thoăn thoắt. Chẳng bao lâu. Li Li đưực coi là một thành viên không thể thiếu trong gia đình em. Mỗi khi em đi học về chú chồm hai chân trước lên tỏ vẻ thân mật. Khi màn đêm buông xuống, cả nhà em ngủ ngon giấc sau một ngày làm việc mệt nhọc. Còn Li Li, nó vẫn thức để canh giấc ngủ cho mọi người.

 

Li Li rất thích chơi đùa. Mỗi khi em vui chơi chạy nhảy, chú ta cũng thich, cứ chạy theo em, vẫy đuôi tíu tít. Khi người lạ tới nhà, chú sủa lên những tiếng “gâu. gâu…” thật dữ tợn. Bị bố em mắng, chú như hiểu được nên im ngay, rồi nhẹ nhàng đứng sang một bên nhường lối cho khách vào.

Em rất quý Li Li. Mỗi khi đi đâu về, em thường vuốt ve nó và thỉnh thoảng em lại thưởng cho nó khi thi cái bánh, khi thì cái kẹo. Li Li ăn ngon lành và tỏ vẻ biết ơn…