Nghị luận về trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ
Hướng dẫn
Đề bài: Anh chị hãy viết bài nghị luận về trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ
Mở bài Nghị luận về trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ
“Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
một lòng thờ mẹ kính cha
cho tròn chữ hiếu mới là đạo con”
“ Công sinh thành không bằng công dưỡng dục” cha mẹ sinh con ra đều mong muốn con được sống ấm no, hạnh phúc, họ đã giành hết thời gian và niềm vui cá nhân của mình để lo cho con cái, nếu chưa làm cha mẹ, chúng ta vẫn chưa hiểu được nuôi dạy được đứa con nên người không phải là điều dễ dàng và cũng chưa bao giờ mong con cái đền đáp bố mẹ, nhưng đó là trách nhiệm và nghĩa vụ của mỗi chúng ta.
Thân bài Nghị luận về trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ
Cha mẹ tần tảo, hy sinh cho con cái mọi thứ, đặc biệt là mẹ của chúng ta, từ khi biết mình có bầu, bố mẹ đều hạnh phúc và sung sướng khi mình được lên chức, niềm vui tăng lên gấp bội thì cũng là lúc những nỗi lo và khó khăn cũng tăng lên, trong đầu luôn quẩn quanh rất nhiều câu hỏi: con mình có phát triển tốt không? Nên ăn gì cho con thông minh đây? Ăn cái này có sao không? Uống sữa này có tốt không? Khi con chào đời, bố mẹ vỡ òa trong niềm hạnh phúc vô bờ bến, thế là bố mẹ lớn thật rồi, mẹ hy sinh vẻ đẹp của người con gái mang nặng đẻ đau, nuôi con khôn lớn nên người, chăm lo cho con được bằng bạn bằng bè. Vì vậy những người làm như chúng ta cần phải có trách nhiệm và nghĩa vụ chăm lo và yêu thương bố mẹ, vì chúng ta mà họ đã đánh đổi mọi người: tuổi trẻ, sắc đẹp, sở thích, niềm vui cá nhân,…
Bố mẹ cũng chả cần gì cao sang hay phú quý, chúng ta muốn đền đáp công lao của bố mẹ cũng chẳng phải là cái gì đó lớn lao cả. Lúc bé chỉ cần ta chăm ngoan, học giỏi, vâng lời ông bà, cha mẹ, có những lúc bố mẹ có thể quát mắng và nặng lời với chúng ta nhưng họ làm như thế cũng chỉ vì họ yêu chúng ta quá mà thôi, bố mẹ chưa bao giờ dạy chúng ta làm những điều xấu xa, sai trái mà họ luôn cố gắng hướng con mình phát triển sao cho tốt nhất, dành cho con những gì đẹp nhất mà thôi, dù họ đã từng lầm lỡ nhưng chưa bao giờ họ mong con mình giống như bản thân mình hết. Ví dụ như: bố mẹ từng là những kẻ tù tội vì tội trộm cắp, hay nghiện hút ma túy, chơi bời quá đà dẫn tới kết cục không ai muốn, chính vì thế mà khi con cái họ lớn lên, họ lại càng khắt khe với con mình, luôn quan tâm nhiều hơn những bố mẹ khác, bởi bố mẹ sợ con lại đi vào vết xe đổ của bố mẹ, hoặc cũng có thể bố mẹ đang là trùm ma túy, trộm cắp chuyên nghiệp nhưng lúc nào cũng bắt con cái phải học hành và ngoan ngoãn, vì họ hiểu rằng, con đường đó không hề đơn giản chút nào.
Bố mẹ chưa bao giờ nghĩ nuôi dạy con cái lớn khôn để sau này chúng phục vụ hay phụng dưỡng mình, nhưng đã là phận con cái chúng ta phải làm tròn bổn phận của người con, đặt chữ hiếu lên trên hết, bởi vì lo cho chúng ta họ đã hy sinh quá nhiều rồi.
Trong thời đại ngày nay, con cái bất hiếu diễn ra ngày càng phổ biến và có nguy cơ tăng lên về số lượng, ví dụ như trường hợp người cha già bị chính con dâu và con trai hùa vao để đánh đạp người cha già yếu vì không tự chăm sóc lấy bản thân mình được, họ xem bố mẹ là gánh nặng, là vật cản trở, phá hoại sự tự do và hạnh phúc của mình.
Có những biện pháp và cách làm khác nhau mà con cái đối xử với bố mẹ khi về già, họ không muốn chăm sóc người cha, người mẹ sinh ra và nuôi lớn mình nên người, họ gửi bố mẹ vào viện dưỡng lão mà họ nghĩ vào đó bố ẹm của mình sẽ tốt hơn nhưng chúng at đã hoàn toàn sai lầm, về già bố mẹ rất sợ cô đơn, sợ bị bỏ rơi, vì vậy khi mà bố mẹ được vào đó họ sẽ cảm thấy mình là thứ bỏ đi, khiến họ buồn bã, chán nản.
“ Con không cha mẹ khó, chó không chê chủ nghèo”
Lúc bố mẹ khó khăn, vất vả thì liệu chúng ta có biết không? Là phận con cái, nuôi dưỡng và chăm sóc bố mẹ lúc về già chính là trách nhiệm và nghĩa vụ, đừng vì bất kể lý do gì mà để họ cô đơn và buồn tủi, khi về già, “ gần đường, xa trơi” là thời gian mà họ cần con cái ở bên, dù con cái nghèo đói, ăn cơm với rau, dưa cà, họ cũng không bao giờ trách móc mình hết.
Dẫu b iết về già cha mẹ sẽ khó tính hơn, lắm bệnh nhiều tật nhưng không vì thể mà hắt hủi và bỏ mặc ch mẹ mình được, càng như thế chúng ta lại phải càng yêu thương và trân trọng cha mẹ mình hơn. Bố mẹ đã nhọc nhằn, chăm lo cho ta tiếng miếng cơm manh áo, lúc ốm đau bệnh tật chỉ có bố mẹ ở bên chứ chẳng có ai vào để chăm sóc ta hết.
“Công cha nghĩa mẹ cao vời
Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta
Nên người con phải xót xa
Đền đáp nghĩa nặng như là trời cao
Đội ơn chín chữ cù lao
Sanh thành kể mấy non cao cho vừa”
(Ca dao)
Cha mẹ lúc tuổi già chỉ cần được ở bên con cái, sum họp, nhìn con cái thành đạt và hạnh phúc là được rồi, còn con cái thì đâu có hiểu đâu, họ nghĩ rằng, bố mẹ đã vất vả quá nhiều rồi, bây giờ mình phải kiếm thật nhiều tiền cho cha mẹ hưởng, chỉ có như thế bố mẹ mới sung sướng được, chính vì thế họ suốt ngày lao vòa kiếm tiền, kiếm quên ăn quên ngủ, nhưng cha mẹ đâu cần những thứ đó, đó không phải là báo hiếu mà là tự xa rời cha mẹ mình đi mà thôi.
“ Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ngời ngời biển Đông”
Kết luận cho bài Nghị luận về trách nhiệm của con cái đối với cha mẹ
Cha mẹ đã vất vả cả cuộc đời, vì vậy con cái hãy cố gắng nhắc nhở nhau để báo đáp công lao sinh thành và dưỡng dục. Hãy quan tâm và chăm sóc cha mẹ mình từ những điều đơn giản, bình dị nhất, như thế bố mẹ cũng cảm thấy ấm lòng. Chăm sóc cha mẹ là trách nhiệm và nghĩa vụ của con cái.
Theo Vanmau.top