Tìm Kiếm

Hãy nêu cảm nhận về bài thơ Cảnh khuya của Hồ Chí Minh

Hồ Chí Minh - một vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam. Người đã lái con thuyền cách mạng Việt Nam cập bến vinh quang. Người không chỉ là một vị lãnh tụ của đất nước, một chiến sỹ cách mạng mà còn là một nhà thơ vĩ đại. Có những thứ tưởng chừng như không bao giờ nên thơ cả nhưng Bác đã làm nên những vần thơ tuyệt tác. Nhiều bài thơ của Bác ra đời trong cuộc kháng chiến chống Pháp trường kì. Tuy gian khổ nhưng Bác vẫn lạc quan yêu đời, tâm hồn Bác hòa quyện với thiên nhiên. Bài thơ Cảnh khuya mà Bác sáng tác ở chiến khu đã mang lại cảnh sắc của núi rừng Việt Bắc trong một chặng đường lịch sử hào hùng:

Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.

Mở đầu bài thơ là bức tranh thiên nhiên thơ mộng của núi rừng Việt Bắc, có suối trong ngân vang như tiếng hát dưới đêm trăng yên tĩnh. Tiếng suối ấy không chỉ là âm thanh của dòng chảy tự nhiên mà nó mang hơi ấm của con người. Tiếng suối như hát của con người đâu đây vang vọng quanh vách núi, lúc thì trong trẻo như tiếng hát xa, lúc rì rầm trong lòng đất như tiếng đàn êm ái. Cùng với âm thanh của suối chảy là ánh trăng bao trùm lên núi rừng Việt Bắc. Trăng tràn ngập trên khắp cảnh vật. Trăng hòa quyện với cỏ cây, hoa lá. Ánh trăng làm cho cảnh vật nơi đây thêm lung linh, huyền ảo. Ánh trăng trong tâm hồn Bác không chỉ là ánh trăng bình thường trước sân nhà, đầu ngõ mà đây là trăng ở chiến khu, trăng ở giữa thiên nhiên thơ mộng. Bởi vậy, trăng lúc này như đẹp hơn, hữu tình hơn, gần gũi với cảnh vật, gần gũi với con người:

Trăng lồng cổ thụ bóng lồng hoa.

Cảnh rừng Việt Bắc trong đêm trăng thật đẹp nhưng Bác không yên lòng thảnh thơi thưởng ngoạn. Bác lo canh cánh bên lòng việc nước, việc quân, lo cho sự sống của nhân dân hai miền Nam Bắc, lo nước nhà đang bị giặc ngoại xâm giày xéo, lo cho dân lành đang sống trong cảnh lầm than. Tuy Bác rung cảm trước vẻ đẹp của thiên nhiên nhưng trong lòng Bác luôn chan chứa bao nỗi niềm thương dân, thương nước. Đây chính là chất "thép" trong thơ Bác, chất "thép" trong tâm hồn người chiến sĩ cộng sản. Cảnh đẹp không làm Bác quên đi sứ mệnh của mình, giây phút thần tiên không làm Bác quên đi bao nỗi lo toan. Đất nước chưa độc lập, dân tộc Việt Nam chưa tự do thì Bác chưa hết nỗi lo âu. Bài thơ đã khép lại với cảnh đẹp thiên nhiên giữa đêm khuya và nỗi lo lắng của Bác đang chất chứa trong lòng:

Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà.

Cảm động biết bao trước tấm lòng yêu nước thương dân của Bác. Bài thơ chỉ bốn câu nhưng đã thể hiện một bức tranh thiên nhiên tuyệt thú, một tấm lòng yêu nước vô bờ của người cộng sản.

Bài thơ vừa mang nét cổ thi lại vừa mang tính chất hiện đại. Đó là nét đẹp của thiên nhiên chan hòa với lòng yêu nước. Cũng như ở con người Bác, nét thi sĩ và chất chiến sĩ luôn hòa quyện vào nhau, chất chiến đấu là trọng tâm vì nước nhà đang còn khói lửa chiến tranh. Bác không hờ hững trước cảnh đẹp thiên nhiên và Bác cũng không yên lòng trước vận mệnh của đất nước. Với tâm hồn, trí tuệ và đạo đức của Người, con thuyền của cách mạng Việt Nam đã tiến nhanh đến bến bờ độc lập.