Tìm Kiếm

Hãy nêu cảm nhận khi đọc bài Sài Gòn tôi yêu của Minh Hương

Sài Gòn tôi yêu là bài tùy bút của Minh Hương, nhà thơ đã bộc lộ dòng cảm xúc của mình về mảnh đất Sài Gòn mà ông đã một thời gắn bó, yêu thường.

Mở đầu văn bản là những ấn tượng đẹp đẽ của tác giả về Sài Gòn: "Sài Gòn vẫn trẻ...Sài Gòn cứ trẻ hoài như một cây tơ đương độ nõn nà, trên đà thay da, đổi thịt, miễn là dân cư ngày nay và cả ngày mai biết cách tưới tiêu, chăm bón, trân trọng giữ gìn cái đô thị ngọc ngà này".

Thật là một sự cảm nhận tinh tế, một sự liên tưởng vô cùng phong phú. Từ những cảm nhận đó, tác giả bộc lộ tình yêu thiết tha của mình về thành phố Sài Gòn. Minh Hương yêu Sài Gòn với tất cả những cái bình thường của thiên nhiên, cái giản dị của cuộc sống cũng như những cái náo nhiệt sầm uất của thành phố đang phát triển.

"Tôi yêu trong nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào, vào buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cơn mưa nhiệt đới bất ngờ. Tôi yêu thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thủy tinh. Tôi yêu cả đêm khuya thưa thớt tiếng ồn. Tôi yêu phố phường náo động, dập dìu xe cộ vào những giờ cao điểm. Yêu cả cái tĩnh lặng của buổi sáng tinh sương với làn không khí mát dịu, thanh sạch trên một số đường còn nhiều cây xanh che chở".

Điệp từ "tôi yêu" được lặp lại ở đầu mỗi câu văn như điệp khúc tình yêu được ngân vang trong tâm hồn tác giả. Tình yêu thật sâu nặng nhưng cũng thật khiêm nhường. Tác giả không chỉ yêu cái phồn hoa, diễm lệ mà yêu những cái không mấy dễ chịu, yêu cả những cái mà con người đã lãng quên.

Tình cảm của nhà văn không chỉ như thế. Tác giả không chỉ yêu nhịp sống, cảnh vật, thời tiết mà tình yêu ấy còn dành cho con người ở Sài Gòn. Nhà văn đã nhận ra con người ở đây với bao nét đẹp. Tác giả yêu cái tính bộc trực chân thành và mến khách đãi ngộ của người Sài Gòn. Và yêu sao những cô gái tóc buông thõng trên vai, trên lưng hay tết bím, yêu cả cái dáng đi mạnh dạn, khỏe khoắn hoặc yểu điệu, thướt tha. Yêu cái e thẹn, ngượng ngùng như vầng trăng mới ló, còn ngập ngừng, giấu nửa vành sau những áng mây...Tình yêu của tác giả đối với Sài Gòn thật thiết tha. Có lẽ cái thành phố Sài Gòn thật trẻ trung, thiên nhiên và khí hậu chan hòa, còn người Sài Gòn thật năng động, chân tình và giàu lòng yêu nước nên nhà văn mới có tình yêu mãnh liệt đến thế. Nhà văn đã giúp ta cảm nhận về thành phố Sài Gòn thật đẹp, thật đáng yêu. Minh Hương đã mở rộng tầm nhìn cho những ai chưa một lần đến Sài Gòn. Ngày nay, Sài Gòn vinh dự mang tên Bác. Con người Sài Gòn luôn phát huy truyền thống bất khuất của mình. Truyền thống đấu tranh chống ngoại xâm. Sài Gòn hôm nay càng giàu đẹp hơn bởi bàn tay xây dựng của con người. Sài Gòn luôn vang vọng bài ca chiến thắng, Sài Gòn luôn là mảnh đất hội tụ khách thập phương. Sài Gòn như thế nên tình yêu của tác giả luôn mãnh liệt, sâu đậm.

Văn bản kết thúc bằng một tình yêu day dứt, bền chặt và những hoài mong thiết tha: "Thương mến bao nhiêu cũng không uổng công, hoài của. Tôi ước mong mọi người nhất là các bạn trẻ, đều yêu Sài Gòn như tôi."

Với cách viết xen lẫn những dòng cảm nhận và những lời bình luận, văn bản giúp ta cảm thấy tình cảm của tác giả thật phong phú, dạt dào. Sài Gòn thật đẹp trong tâm hồn của bao người, Sài Gòn thật xứng đáng với tình yêu sâu sắc của nhà văn, xứng đáng với tình yêu bao la của bao trái tim đang hướng tới.