Tìm Kiếm

Tả về cô giáo của em

Đề bài: Tả về cô giáo của em

Tả về cô giáo − Bài làm 1

Từ ngày còn là một học sinh lớp 1 đến giờ, em đã gắn bó với rất nhiều cô giáo. Nhưng cô giáo mà em yêu quý nhất đó là cô Vân – cô giáo chủ nhiệm hiện tại của em.

Mới vào đầu năm học, được làm quen với cô giáo mới – cô Vân, em còn e de, ngại ngùng lắm. Cô Vân là một cô giáo trẻ mới chuyển từ trường khác về chủ nhiệm và dạy lớp chúng em. Mấy hôm đầu đến lớp, các bạn vẫn chưa quen nên không khí lớp học còn im lìm lắm. Nhưng khi đến lớp làm quen với các bạn trong lớp xong, chúng em cảm nhận cô là một cô giáo vui vẻ, nhiệt huyết với chúng em lắm. Cô giáo em đẹp lắm. Cô có dáng người cân đối với mái tóc dài luôn buông xõa xuống ngang vai. Hàng ngày đến lớp, cô mặc bộ áo dài trắng nhìn cô hiền hậu như người mẹ thứ hai của em vậy. Gương mặt cô tròn chĩnh như trăng rằm mùa thu. Làn da cô trắng hồng rạng rỡ. Khi cô nở nụ cười để lộ ra hàm răng trắng và cái má lúm đồng tiền trên má trông rất có duyên. Đôi mắt cô giáo em to, tròn luôn nhìn chúng em hiền từ như một nàng tiên. Mỗi khi giảng bài, giọng nói của cô trìu mến, nhẹ nhàng đi sâu vào tâm trí chúng em. Cô giảng bài rất nhẹ nhàng, thấm thía giúp chúng em rút ra rất nhiều những bài học có ích cho cuộc sống. Cô giáo em là một cô giáo rất yêu nghề và hăng say với nghề dạy học. Vào những giờ ra chơi, cô giáo em thường ngồi tại lớp chấm bài hay sửa bài cho từng bạn học sinh. Với những bạn học kém hơn, cô không mắng mà luôn động viên, khích lệ và chỉ dạy cho các bạn ấy học bài tiến bộ hơn. Vì vậy khi học bài chúng em cảm thấy thật thoải mái chứ không hề căng thẳng một chút nào. Những tiết học đầy ắp tiếng cười nên lúc nào em cũng muốn đi học để gặp cô và nghe cô giảng bài.

 

Năm học cuối cấp này sẽ trôi rất nhanh và sẽ có ngày chúng em phải tạm biệt cô, tạm biệt mái trường thân yêu này để đến học tập tại một ngôi trường khác. Nhưng em hứa sẽ nhớ tới cô, nhớ tới các bạn và sẽ về trường thăm cô.

Tả về cô giáo của em

Tả về cô giáo − Bài làm 2

Một trong những cô giáo mà em yêu quý nhất và gắn liền với em nhiều kỉ niệm nhất đó chính là cô Tâm – cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của em.

Cô giáo Tâm của em năm nay đã hơn 40 tuổi rồi. Cô là một cô giáo tận tụy, chèo lái con thuyền tri thức đưa biết bao nhiêu thế hệ học trò sang sông. Cô gắn bó với nghề dạy học biết bao nhiêu năm nay và cô luôn là một cô giáo dạy giỏi của trường. Mọi ngày đến trường, cô ăn mặc rất giản gị. Bộ quần áo cô mặc luôn là những chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần tây màu đen. Cô đi đôi dép cao nhìn cô giản gị nhưng thật hiền hậu trong mắt những đứa học trò chúng em. Dáng người cô đậm đà cùng với gương mặt phúc hậu đã điểm những nếp nhăn của tuổi trung niên. Nhưng trên khuôn mặt đầy nếp nhăn ấy là một đôi mắt biết nói, đôi môi hay cười và giọng nói thì nhẹ nhàng đi sâu vào lòng người biết bao. Mái tóc cô dài nhưng cô luôn búi cao lên trông gọn gàng. Vầng trán rộng và gương mặt tròn, đầy đặn nhìn vào ai cũng nói cô rất có hậu. Trên lớp, cô luôn là một cô giáo rất nghiêm khắc trong những tiết học nhưng lại rất vui vẻ, hòa đồng trong những giờ giải lao hay sinh hoạt tập thể. Gặp những bài toán hóc búa, cô luôn giảng giải tỉ mỉ tận tình từng chút một cho chúng em hiểu mới thôi. Những khi kể chuyện thì cô lại tấu hài thật vui làm cả lớp cười ầm lên. Trong các trò chơi học tập, cô luôn tạo ra những cơ hội cho các bạn trong lớp thể hiện. Vì thế trong lớp ai cũng yêu quý cô vô cùng. Em nhớ nhất có một lần, em không học bài nên bị điểm kém, cô đã rất buồn vì em, nét buồn vương trên đôi mắt của cô. Em biết cô buồn nhưng cô không mắng em, cũng không nói em nặng lời. Em biết nên đã lên xin lỗi cô và tự hứa sẽ cố gắng không để cô buồn như vậy. Em thấy có lỗi lắm và hứa với bản thân mình sẽ không như vậy nữa. Cô mỉm cười và động viên em cần phải luôn cố gắng. Em cảm ơn cô và sẽ thực hiện đúng lời hứa của mình để không làm cô buồn.

 

Cô giáo Tâm là một cô giáo có tấm lòng bao la, rộng lượng. Cô giáo đã dạy cho em nhiều kiến thức và nhiều bài học bổ ích. Sau này ra trường, em sẽ nhớ cô nhiều lắm.

Vũ Thị Sinh