Tả cảnh một buổi sáng (hoặc trưa, chiều) trong vườn cây (hay trong công viên, trên đường phố, trên cánh đồng, nương rẫy)
Hướng dẫn
Buổi sáng nay, bầu trời thật đẹp và ấm áp. Lòng em rạo rực một niềm vui. Thế là mùa xuân đã về rồi, về rồi.
Em vùng dậy chạy ra vườn. Chà! Đẹp quá! Những bông hoa nở rực rỡ. Kìa! Những bông hoa rung rinh như muốn nói: “Chào cô bé! Chúc cô một ngày tốt lành. Mùa xuân đã đến rồi đây”. Em bước vào vườn, một mùi thơm ngào ngạt lan toả quyện vào nắng xuân. Bầu trời mới trong xanh làm sao! Trên trời không một gợn mây, gió lùa qua các khóm cây. Tia nắng vàng như rót mật đang trải nhè nhẹ xuống vườn. Những bông hồng nhung chưa nở hết như những thiếu nữ đang tuổi mười lăm hãy còn e thẹn. Các cánh hoa đỏ tươi còn ngậm sương mai toả mùi thơm. Chỉ mới đây thôi trên hai cây hoa cúc, mười chiếc nụ trắng tinh đang chúm chím mà giờ đây đã nở thành mười bông hoa xinh đẹp. Đẹp quá! Đẹp quá! Rồi đây nữa, các chị thược dược đang khoe với mùa xuân bộ áo đẹp cùa mình. Những bông hoa kèn năm cánh hoa trổ ra năm phía. Một màu hồng và trắng trùm lên hoa. Lá hoa toả dài ra mọi phía tạo thành một khóm hình tròn xanh thẫm, giữa là những bông hoa đẹp xinh. Viền quanh là những bông hoa su si vàng rực được điểm bằng những nhị hoa màu nâu. Hoà cùng những bông hoa màu vàng, đó là những chiếc lá xanh mơn mởn. Trên cành cây, các chú chim cũng đua nhau hót. Các chị sơn ca và chị chim yến với bộ lông vàng óng cũng hót theo muôn loài chim khác…
Nhưng tới khi hoạ mi, chim hót hay nhất của muôn loài bay tới đậu trên cây thì mọi loài chim cùng dừng tiếng hót. Hoạ mi bắt đầu hót, nó ca ngợi mùa xuân tươi đẹp rồi cứ như thế, tiếng nó lúc rộn rã lúc vang xa.Khi tiếng chim hót ngừng hẳn, em mới sực tỉnh. Ôi, ta ở đây lâu vậy ư? Em thầm hỏi lòng mình như vậy. Bây giờ nắng đã lên cao.
Em bước vội vào nhà. Những tia nắng ấm áp đã chiếu vào nhà. Em thầm nghĩ: “Cảm ơn mùa xuân nhé! Bạn thật là tuyệt vời. Giá ta và bạn luôn được ở bên nhau. Cảm ơn mùa xuân, cảm ơn…cảm ơn!”.
Phạm Hoàng Lan – Hà Nội
Nhận xét của giáo viên:
Bài văn tả cảnh một buổi sáng mùa xuân trong vườn cây. Xen kẽ với bức tranh phong cảnh được miêu tả trong bài là cảm xúc của người viết khi mùa xuân đến. Vì thế trong bức tranh ta thấy trước hết là hình ảnh, màu sắc phong phú, rực rỡ (“bầu trời trong xanh”, “tia nắng vàng”, những bông hoa hồng nhung “đỏ tươi” “hoa cúc trắng tinh”, chị thược dược “khoe sắc”, “hoa kèn năm cánh màu hồng và trắng”, “hoa su si vàng rực điểm bằng những nhị hoa màu nâu”, “lá xanh mơn mởnlà hương hoa “ngào ngạt”; là âm thanh của “các chú chim đua nhau hót” sơn ca, chim yến,…nổi bật là hoạ mi “chim hót hay nhất”). Và bao trùm lên cảnh vật vô cùng sống động, tươi vui, tràn trề nhựa sống ấy là tình yêu cuộc sống “rạo rực đến vô bờ”. Tình yêu cuộc sống đã khiến người viết không thể kìm nén cảm xúc của mình khi quan sát và miêu tả sự đổi mới của cảnh vật, khiến người viết không chỉ một lần phải thốt lên: “Đẹp quá” nó còn khiến người viết như cảm thấy mình đang ở trên thiên đường, đang mơ một giấc mơ đẹp để phải sực tỉnh, thầm hỏi lòng mình rằng “Ôi, ta ở đây lâu vậy ư!”.
Có thể nói, ngôn ngữ miêu tả của người viết rất phong phú, sinh động. Trong bài viết, nhiều từ ngữ gợi tả, gợi cảm được sử dụng. Bên cạnh dó, các hình ảnh nhân hoá, so sánh cũng rất thành công. Tất cả các yếu tố ấy cùng góp phần tạo nên bức tranh phong cảnh chào đón mùa xuân vô cùng đẹp đẽ và hấp dẫn. Đọc xong bài văn ta cũng thấy rạo rực niềm vui, dạt dào cảm xúc như người viết vậy.
Bài luyện tập
1.Người viết quan sát cảnh vật trong vườn cây bằng những giác quan nào? Những chi tiết nào cho em biết điều đó?
2. Em thích những hình ảnh nhân hoá hoặc so sánh nào trong bài văn trên? Vì sao?