Tìm Kiếm

Tả cái bàn học ở lớp của em

Đề bài: Tả cái bàn học ở lớp của em

Tả cái bàn học ở lớp − Bài làm 1

Gắn bó với mái trường thân yêu này đã năm năm. Sau này khi ra trường em sẽ không bao giờ quên được những hành lang lớp học, bản đen, phấn trắng và giọng nói trong trẻo của cô giáo. Đặc biệt sẽ chẳng thể nào quên được cái bàn học của em trong lớp học thân quen này.

Cái bàn học ở lớp của em nó đã trở thành một đồ vật quá đỗi quen thuộc với em. Ngày nào đến trường, chiếc bàn cứ nằm im lìm nơi lớp học nhưng em biết nó luôn động viên, an ủi em và cùng em học tập tốt. Cái bàn hình chữ nhật và hơi dốc vào lòng em. Cô giáo em nói rằng người ta làm bàn như vậy để viết bài cho tiện và dễ dàng hơn. Cái bàn dài khoảng một mét hai, rộng khoảng năm mươi xăng-ti-mét đủ vừa hai người ngồi chung rất thoải mái. Bàn được làm bằng gỗ lim, một loại gỗ rất chắc chắn và bền nên bàn rất nặng không bạn học sinh nào khiêng nổi. Để cho bàn bền hơn, người ta có sơn một lớp sơn màu nâu bóng loáng trông rất đẹp và sạch sẽ. Bàn có hai ngăn, hai ngăn ấy được ngăn cách với nhau bằng một miếng gỗ. Hai ngăn đều bằng nhau nên mỗi bạn đều có ngăn đựng cặp sách riêng của mình không ai để chung với ai. Bàn có bốn cái chân hình vuông như bốn cái cột trụ chắc chắn, bốn cái chân ấy giúp cho cái bàn luôn được đứng vững mà chẳng bao giờ bị đổ. Để giúp cho chúng em ngồi học tiện lợi và dễ dàng hơn, bàn có thêm một người bạn nữa là chiếc ghế nằm bên cạnh. Chiếc ghế này dài cũng được làm bằng gỗ lim, được thiết kế để cho hai học sinh ngồi chung với nhau rất thoải mái. Chiếc ghế không có tựa nhưng chúng em lại có thói quen khi mỏi lưng là tựa ngay xuống bàn dưới. Chiếc bàn thiết kế không hiện đại như nhiều chiếc bàn khác nhưng nó lại rất thân quen với em, nó giúp em học bài và làm bài tốt hơn, giúp em có thể nằm nghỉ ngơi khi mệt mỏi trong những giờ ra chơi. Nó còn giúp em để cặp sách gọn gàng hơn khi đến trường.

 

Em cảm thấy thật thoải mái khi ngồi học ở cái bàn học trên lớp. Nó là người bạn thân của em trong mỗi tiết học, cùng em vượt qua mọi khó khăn trong học tập.

Tả cái bàn học ở lớp của em

Tả cái bàn học ở lớp – Bài làm 2

Ngày nào em cũng đến lớp và cũng nhìn thấy cái bàn học của em ở lớp. Nhưng hôm nay sao em thấy nó thân thương và quen thuộc với em biết bao.

Bước vào lớp, hai dãy bàn ghế quen thuộc ngày nào cũng nằm im lìm trong lớp cùng chúng em bước qua những tiết học căng thẳng. Hôm nay đến lớp, ngắm nghía cái bàn một lúc, em chợt nhận ra chỗ ngồi thân quen ấy đã gắn bó với em năm năm học này rồi. Cái bàn học ấy không còn được mới bởi vì nó đã gắn bó với biết bao nhiêu thế hệ học trò đến rồi lại đi. Cái bàn được thiết kế dành cho hai người ngồi. Nó dài tầm hơn một mét và rộng khoảng năm mươi xăng-ti-mét. Ngăn bàn rất to và rộng, có hai ngăn, mỗi ngăn đủ đựng được một chiếc cặp sách của em. Bàn được là bằng gỗ xà cừ và được sơn một lớp sơn màu vàng cánh dán rất đẹp để lộ những vẫn gỗ. Phía trên mặt bàn rất nhẵn và có một đường vạch ở trên, như mọi người nói cái vạch đó làm ra để khi học bài chúng em không bị rơi bút xuống đất. Bàn có bốn cái chân làm bằng sắt, to bản trông rất chắc chắn, bên dưới có gắn một cái thanh ngang để giúp chúng em đặt chân lên khi học bài cho đỡ mỏi. Đó là một đặc điểm của cái bàn mà em rất thích. Bàn có thêm một cái ghế tựa ở bên cạnh. Cái ghế bằng i-nốc nhưng chỗ ngồi lại rất êm bởi được lót một lớp bông bên dưới. Mỗi chiếc bàn đều được trang bị hai chiếc ghế tựa cho hai bạn ngồi. Khi mỏi lưng, em có thể tựa vào ngồi học thoải mái hơn. Cái bàn là nơi học tập quen thuộc của em trên lớp. Ngăn bàn giúp em đựng sách vở gọn gàng, mặt bàn giúp em học tập tốt hơn, giúp em có thể nằm nghỉ ngơi vào những giờ giải lao trên lớp. Nó còn là nơi diễn ra đủ mọi thứ trò chơi của tuổi học trò. Là nơi bắt đầu cũng là nơi kết thúc những câu chuyện cười đến bể bụng của chúng em.

 

Cái bàn học ở lớp sẽ mãi gắn liền với những kỉ niệm đẹp của tuổi học trò chúng em. Sau này có ra trường và không còn học ở lớp học thân yêu này nữa nhưng chỗ ngồi ấy, cái bàn học ấy sẽ luôn trong tâm trí em không phai mờ.

Vũ Thị Sinh