Đề bài: Em hãy tả bà nội của em
Bài làm 1
Bà nội – quả thực đó chính là hai tiếng gọi thân thương mà tôi được gọi, và tôi cũng cảm thấy được rằng là cũng có biết bao nhiêu người không còn bà để mà gọi và tôi thấy tôi thật hạnh phúc khi được có bà nội trên đời này. Một người bà không chỉ đơn giản là một người bà nội mà đối với tôi bà chính là người như thật tri âm tri kỷ giúp tôi học được những điều hay lẽ phải trên đời.
Bà nội của tôi dường như cũng phải trải qua một cuộc đời lam lũ vất vả người phụ nữ sinh ra trong thời chiến tranh. Khi đó cơm không đủ ăn và sự sống và cái chết nó mong manh lắm. Bà lại có khuôn mặt mà tôi thấy người ta khen là phúc hậu. Chắc chắn rằng chính cuộc đời trải qua biết bao khó nhọc những lúc chạy giặc bà phải ngụp cả mình xuống nước dấu mình trong bèo hay đó kể cả những đoạn mương sông bẩn thỉu nhất. Tôi vẫn được nghe những câu chuyện kể về bà. Thời thanh niên bà là một cô xung kích luôn đấu tranh để có thể giành lại sự tự do cho dân tộc mình.
Mặc dù bà toi năm nay đã tám mốt tuổi thế nhưng trông bà tôi vẫn trẻ như hồi còn sáu mươi vậy. Không một ai có thể đoán đúng tuổi của bà được. Ai ai vào cũng phải khen nước da hồng hào trắng khỏe, và đó cũng chính là một khuôn mặt nội giờ không còn được trẻ trung đẹp đẽ như thuở xưa nữa mà thay vào đó là những những nếp nhăn chằng chịt ở mặt. Tôi được nghe chính bố tôi nói rằng nội tôi ngày xưa xinh lắm, và cũng đẹp lắm và cho đến bây giờ cái tuổi xế bóng chiều tôi vẫn thấy nội tôi rất đẹp. Có lẽ chính bởi nội tôi có được làn da trắng, mái tóc của bà cũng không trắng tinh mà nó như ngả màu xám. Khuôn mặt hiền lành và rất phúc hậu của bà ai cũng cảm thấy dễ gần. Đôi mắt của bà đã nhìn mờ đi rất nhiều cho nên mỗi khi bà đọc báo lại nheo mắt lại và đeo kính. Bà hay ho và mỗi lần ho lại gầy hẳn đi, trái gió trở trời lại hay đau lưng và xương khớp rất khó đi lại.
Dáng hình của bà nội tôi cũng đậm đậm người, không phải cái vẻ mảnh mai mà nó như toát lên được một sự khỏe khoắn. Nhưng năm tháng chiến tranh đã đi qua nhưng dường như với bà nó vẫn như mới xảy ra như mới hôm qua. Tất cả điều đó bà cũng đã kể lại cho con, cho cháu những câu chuyện có thật vầ sự hi sinh về lòng quả cảm và những tình cảm tốt đẹp của con người sẽ mãi mãi không bao giờ phai nhạt đi mà nó dường như chỉ bừng sáng thêm mà thôi.
Thông qua câu truyện ta như thấy được bà muốn nhắn nhủ cho con cháu phải sống sao cho thật tốt, sống sao cho thật xứng đáng với những công lao của người đi trước. Những câu truyện như lấy đi biết bao nước mắt của mọi người. Khi đi đâu xa tôi nhớ nội tôi lắm, bà cứ như một người bạn chia sẻ với chính tôi.
Bà tôi cơ cực và khổ như vậy, có lẽ chính vì thế mà giờ đây tôi yêu thương bà hơn bất cứ điều gì, cả cuộc đời ấy tôi sẽ luôn luôn không ngừng cố gắng giúp cho bà vui mỗi ngày. Và tôi mong muốn mai này lớn lên tôi sẽ trở thành một bác sĩ giỏi để chữa bệnh cho bà.
Tả bà nội của em
Bài làm 2
Trong gia đình thân yêu của em có thể nói người mà em yêu quý nhất đó là bà của em. Bà luôn luôn là người gần gũi với em, đồng thời bà cũng luôn chăm lo cho em từ thuở em mới lọt lòng. Bà đã ru em bằng những lời ru êm dịu để em được ngủ ngon hơn.
Em không biết năm nay bà bao nhiêu tuổi, nhưng có lẽ bà già rồi. Mái tóc đã bạc phơ vì bươn chải với những khó khăn thử thách của gian. Khuôn mặt của bà dường như cũng vẫn đầy đặn, đẹp lão. Rồi thông qua đó em như thấy được vầng trán cao đã có nhiều nếp nhăn. Em cũng đã nghĩ rằng, mỗi nếp nhăn trên gương mặt bà là một chuỗi ngày dài vất vả mưu sinh để nuôi các con ăn học lên người. Rồi có thể thấy được chính đôi mắt bà không còn tinh anh nữa nhưng đôi mắt ấy thật dịu hiền khó tả. Qủa thật em rất thích đôi mắt bà, đôi mắt đầy yêu thương, trìu mến.
Lưng của bà em đã hơi còng nhưng bà đi lại rất nhanh nhẹn. Dường như đáng chú ý nhất là đôi tay khéo léo của bà. Qủa thật em như thấy được chính đôi bàn tay ấy đã chai sần, những ngón tay gầy gầy, xương xương nhưng bà làm biết bao nhiêu là việc. Bà em thì lại rất thích lao động mà rất ít nghỉ ngơi. Bà có những sở thích rất giản dị đó chính là thích làm bánh, nấu ăn thingr thoảng bà lại dọn dẹp đồ dùng gọn gàng, ngăn nắp đâu ra đấy.
Trong những tháng ngày thơ ấu, em thật may mắn khi đã được sống trong tình yêu bao la của bà. Người bà – một người bao giờ cũng yêu quý và chăm sóc em. Thông qua những câu ca dao ru hò êm ái hay đó có thể là cả những câu chuyện cổ tích li kì và đầy hấp dẫn, bà cũng như đã đưa em vào giấc ngủ say nồng. Bà cũng thật yêu thương tất cả mọi người. Lại còn rất hay giúp đỡ người nghèo khó. Bà lại như luôn mong em học giỏi, thành tài. Bà cũng chính là người dạy cho em những điều hay, lẽ phải. Bà thường xuyên nhắc nhở em phải biết đạo lí, kính trên nhường dưới, vâng lời thầy cô giáo, cũng như chan hòa với bạn bè.
Chính tấm lòng nhân hậu của bà thân yêu của em dường như cũng đã làm tâm hồn em thêm phong phú. Chính bà cũng như đã đã truyền thêm sức mạnh cho em để vững bước đi lên. Trong gia đình thì ai ai cũng thích bà và yêu qquys bà và em cũng vậy. Em mong muốn bà sống lâu thật lâu nữa.
Minh Nguyệt