Bài văn Tả dòng sông quê hương em: Sông Tiền Giang
Hướng dẫn
Buổi sáng, nước sông đầy ắp, chảy lững lờ. Mặt sông rộng mênh mông, nhấp nhô sóng nước. Bởi mang nhiều chất phù sa nên nước sông đục nhờ nhờ. Thế nhưng, con nước ấy đã nuôi dưỡng những miệt vườn ven sông quanh năm xanh tốt. Dọc theo hai bên bờ sông là những hàng dừa nước luôn rì rào trong gió sớm. Tàu dừa đu đưa như chiếc lược khổng lồ đang chải tóc mây trời. Dưới sông, thuyền bè tấp nập. Những chiếc xà lan chở cát đang phăm phăm tiến về phía trước. Tiếng máy nổ xinh xịch, tiếng nói cười râm ran, tiếng gõ cộc cộc vào mạn thuyền,.„Những âm thanh ấy đã làm cho dòng sông thêm phần nhộn nhịp. Nhưng tấp nập nhất vẫn là bến phà. Hành khách đi về, hàng hoá ngược xuôi; Bến phà đã làm cho dòng sông trở nên ồn ã, đông vui.
Buổi chiều, sông cứ lặng lẽ đưa dòng về biển cả. Nước đỏ đậm phù sa/ Sóng nước lấp lánh nắng chiều. Từng đàn cá lặng lờ như muốn thưởng thức ánh hoàng hôn đang buông xuống lòng sông. Thỉnh thoảng, những đám lục bình dập dềnh trên mặt nước mà nó chẳng biết mình sẽ trôi dạt về đâu.
Con sông đã gắn bó với em, gắn bó với người và đất miền Tây mang nặng nghĩa tình. Em rất yêu sông. Nhìn dòng sông mênh mông, em hình dung tấm lòng bao la của mẹ. Lòng mẹ như dòng sông chảy mãi. Cũng như sông, mẹ luôn cho em tất cả tình thương mà không lấy lại bao giờ.