Tìm Kiếm

Kể lại câu chuyện Cây tre trăm đốt

Đề bài: Kể lại câu chuyện “Cây tre trăm đốt” bằng giọng văn của mình.

Bài làm

Ngày xưa thật là xưa có một tên đại gia nhưng vô cùng hà tiện keo kiệt, bủn xỉn hắn thuê được một người làm vô cùng khỏe mạnh là tôi. Tôi sinh ra vốn đã mồ côi cả cha lẫn mẹ. Nhưng nhờ trời thương tôi có đức tính hiền lành tốt tính lại chăm chỉ làm việc lắm, nhưng do lão đại gia kia hà tiện nên chỉ muốn tôi làm việc cho lão, nhưng không muốn phải trả tiền công.

Chính vì vậy lão bảo tôi rằng: “Anh cứ ở đây làm việc cho ta hết ba năm ta sẽ gả con gái ta cho anh”. Tôi vốn là người hiền lành, thật thà, nên đã tin tưởng lão chủ của mình nói thật. Trong lòng tôi vô cùng mừng rỡ. Ngày ngày tôi làm việc chăm chỉ cật lực hơn để ba vợ tương lai hài lòng về mình.

Sau ba năm làm việc không ngại thức khuya dậy sớm, làm nhiều việc cực nhọc, khó khăn cho lão cuối cùng thời gian cũng đã hết. Tôi lên nhà gặp cha vợ tương lai của mình và nói “Thưa ông ông bảo con làm việc ba năm cho ông, sau ba năm con sẽ được cưới con gái ông làm vợ. Nay thời gian ba năm đã hết xin ông thực hiện lời hứa trước kia ạ“.

 

Lão cha vợ tôi mới giật mình, vì thời gian trôi nhanh quá, mới đó mà nó đã ở đợ cho mình hết ba năm. Lão có ý muốn thoái hôn với tôi, nhưng do lời nói phát ra không thể lấy lại được. Nên hắn nghĩ ra mưu kế mới. Hắn vốn là kẻ mưu mô xảo quyệt nên hắn mới nói với tôi rằng. “Thôi được anh đi tìm cây tre nào có đủ 100 đốt về đây để ta làm đũa cho dân làm tới ăn cỗ. Khi nào anh tìm được cây tre có đủ 100 đốt thì đám cưới được diễn ra”.

Tôi vốn là người ngây thơ dễ tin người nên cứ tưởng tìm cây tre trăm đốt chẳng khó gì.Nghe lão chủ nói thế tôi vui mừng lắm. Tôi lập tức xách dao vào rừng tìm cây tre 100 đốt nhưng tìm mãi chẳng thấy có cây nào đủ cao như vậy. Tôi chán nản ngồi khóc một mình và nhận ra mình đã bị lão chủ lừa đau đớn.

Đúng lúc đó có một ông cụ râu tóc bạc phơ hiện lên hỏi tôi “Làm sao con khóc?”. Tôi liền kể sự tình đầu đuôi câu chuyện cho ông lão nghe. Ông lão nghe xong cười lớn rồi bảo tôi đi chặt 100 đốt cây tre về đây cho ông.

Tôi không hiểu ý của ông cụ nhưng vẫn làm theo, một lúc sau tôi vác về 100 đốt tre. Ông cụ khẽ nói câu thần chú gì đó như kiểu “khắc nhập, khắc nhập” ngay lập tức 100 đốt tre gắn liền với nhau trở thành một cây tre dài đủ 100 đốt.

 

Nhưng vác được cây tre dài 100 đốt khó quá, nên ông lão chỉ cho tôi câu thần chú. Nếu muốn chúng rời ra thì nói “Khắc xuất, khắc xuất” còn muốn chúng dính vào nhau thành một cây tre thì chỉ cần đọc “Khắc nhập, khắc nhập”

Tôi vui vẻ đa tạ ông lão rồi vác 100 đốt của cây tre về nhà lão chủ của mình. Nhìn thấy 100 đốt tre lão chủ cười khẩy bảo tôi “Ta bảo anh là tìm cây tre có đủ 100 đốt không bảo anh đi tìm 100 đốt tre”. Tôi bình tĩnh gọi ông chủ của mình ra ngoài lại gần để xem điều kỳ diệu xảy ra.

Lão đại gia lại gần, tôi khẽ đọc “Khắc nhập khắc nhập“, một trăm đốt tre dính chặt với nhau thành một cây tre dính luôn cả lão đại gia keo kiệt. Lão ta sợ quá van xin tôi tha cho mình và hứa chắc chắn sẽ tổ chức đám cưới cho tôi và con gái lão.

Lúc này tôi mới vội vàng đọc thần chú “Khắc xuất, khắc xuất“. Sau đó, tôi lấy được con gái lão chủ làm vợ hai người chúng tôi chung sống hạnh phúc bên nhau tới đầu bạc răng long. Lão chủ nhà thành bố vợ tôi. Tuy tính keo kiệt nhưng lão thấy thương tôi lắm, bởi tôi chăm chỉ, chịu khó làm cho gia tài của lão tăng lên trông thấy.

 

Rồi khi lão hai năm mươi qua đời, lão cũng để lại hết gia sản cho tôi và con gái lão. Con cháu chúng tôi sống sung sướng ba đời không hết của. Cây tre trăm đốt tôi để trong nhà ngày ngày thắp hương cho nó nhằm biểu hiện sự biết ơn với ông lão ngày xưa đã giúp đỡ mình.