Tìm Kiếm

Cảm nhận của em về nhân vật “tôi” trong truyện ngắn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh

Đề bài: Cảm nhận của em về nhân vật “tôi” trong truyện ngắn “Tôi đi học” của Thanh Tịnh

Bài làm

Tác phẩm “Tôi đi học” của nhà văn Thanh Tịnh là một lời tâm sự đầy xúc động của tác giả, khi nhớ về mùa thu, nhớ về ngày khai giảng đầu tiên khi được cắp sách tới trường.

Bằng giọng văn chân thành, giản dị, nhưng hết sức hấp dẫn, thu hút người đọc nhà văn Thanh Tịnh đã đưa người đọc đi vào trong trang viết của mình với một không gian dịu dàng, nhẹ nhàng êm dịu của mùa thu. Nhân vật tôi là một nhân vật gây ấn tượng vô cùng xúc động để lại dấu ấn khó phai trong lòng bạn đọc.

Dòng cảm xúc của tác giả được trải trên từng dòng chữ qua mỗi trang viết nghẹn ngào xúc động khi nhớ về tuổi thơ về ngày đi học thần tiên đó.

Trong tâm trạng của một người trưởng thành hoài niệm về thời trẻ thơ tác giả đã viết “tôi đã lâng lâng với khung cảnh mùa thu… Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp.Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ. Tôi nhìn mọi thứ xung quanh mình, mọi thứ dường như đều có sự thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn, vì hôm nay tôi đi học”.

 

Trong đời người chúng ta ai cũng có lần đầu tiên được bà hoặc mẹ dắt tay tới trường, lần đầu tiên được khoác chiếc cặp sách xinh xinh ở trên vai với niềm xúc động bồi hồi, khó tả. Trong giây phút thiêng liêng ấy những em bé ngây thơ đôi mắt to tròn nhìn thế giới xung quanh nhìn vạn vật một cách khác lạ, đầy mới mẻ.

Nhân vật tôi trong truyện ngắn này cũng vậy. Em cũng như bao em bé khác nép vào sau lưng mẹ, nắm chặt lấy tay mẹ để cùng nhau khám phá thế giới xung quanh muôn màu, muôn vẻ.

Sự rụt rè, bẽn lẽn của học sinh mới ngày đầu tới trường không ai là không nhớ. Rồi trong nhận thức của mình nhân vật tôi cảm thấy hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt em sẽ không đi chơi cùng các bạn nữa, không chơi những trò chơi mà bình thường ngày nào em cũng cùng các bạn nô đùa, bởi hôm nay em đã đi học.

Tác giả Thanh Tịnh đã diễn tả tâm lý nhân vật vô cùng nhẹ nhàng, tinh thế thể hiện qua những lời trao đổi giữa tôi và mẹ của mình trong ngày đầu tới trường. Những ý nghĩa trẻ thơ vừa ngây ngô dễ thương, vừa khiến người đọc phì cười bởi nó rất đáng yêu

Khi nhân vật tôi lần đầu nhìn thấy ngôi trường tiểu học của mình được tác giả diễn tả rất giản dị, sinh động giàu tính biểu cảm. Thêm một sự thay đổi trong suy nghĩ của nhân vật tôi khi nhân vật đã so sánh ngôi trường của mình với một cái đình làng, rồi khi đó nhân vật tôi đã cảm thấy có chút lo lắng nhất định. Một sự lo lắng mơ hồ nhưng rất tự nhiên bình thường như bao đứa trẻ khác ngày đầu tới trường.

 

Rồi khi nhân vật tôi quan sát những bạn bè xung quanh nhìn thấy có rất nhiều em bé mới lần đầu đi học như mình, sự lo lắng hiện lên khuôn mặt, thể hiện sự rụt rè khi nép vào sau lưng mẹ, níu lấy tay mẹ…

Hình ảnh người thầy hiền từ, khiến cho nhân vật tôi và những cậu bé học trò lần đầu đi học khác cảm thấy tự tin hơn phần nào. Rồi tiếng trống trường vang lên đánh dấu một bước ngoặt mới trong cuộc đời của những cô bé cậu bé thơ ngây thơ. Khi được mẹ đẩy lên phía trước khích lệ lòng nhân vật tôi cảm thấy tự tin hơn đôi chút rồi rụt rè bước những bước đi đầu tiên.

Truyện ngắn “Tôi đi học” thể hiện sự tài tình của tác giả Thanh Tịnh trong việc đưa người đọc tới những cảm xúc tuổi thơ vô cùng chân thực, lời văn giản dị, nhưng sâu sắc khiến cho người đọc cảm thấy như mình trở lại ngày đầu tiên đi học của chính mình.