Tìm Kiếm

Nghị lực-Đóa hoa đẹp của cuộc sống

Giữa một cùng sỏi đá khô cằn, tưởng như không còn sự sống, ấy vậy màmột loài cây hoa dại vẫn mọc lên và vươn mình nở thành những chùm hoathật đẹp. Cái hình ảnh ấy tuy đơn giản, nhưng lại để cho chúng ta thậtnhiều suy nghĩ về một khát vọng sống.
Con người ta có đôi bàn chân để luôn bước về phía trước, có đôi mắt đểluôn nhìn về tương lai, có đôi bàn tay để trả nghiệm những điều mới lạ…, cũng giống như những loài cây hoa dại, chúng luôn biết tự tìm lấyánh sáng Mắt Trời, thức ăn, chỗ ở để tự sinh sống … Một nghị lực phithường của loài cây hoa dại nhỏ bé. Đôi lúc tự hỏi chính mình, liệuchúng ta có được nghị lực ấy không ?
Trong cuộc sống, chúng ta cũng sẽ dễ dàng bắt gặp được những“đóa hoa dại” ấy. Những con người khôngđầu hàng trước số phận. Chúng ta được ăn no mặc ấm, thế nhưng vẫn cònđâu đó những mảnh đời kém may mắn hơn, họ không lành lặn, không đủmiếng cơm manh áo qua ngày …, thế nhưng, họ vẫn sống, vẫn học tập nhưbao người bình thường khác. Ở họ luôn cháy lên niềm tin vào cuộc sống.Nói đến những tấm gương vượt khó, chúng ta khó có thể quên được hìnhành Hoa Xuân Tứ với một nghị lực thép đáng khâm phục, mà mọi người vẫnthường gọi ông bằng cái tên vừa thân thương vừa mến mộ : “ Chim cánhcụt biết bay”. Sau một vụ tai nạn đáng tiếc xảy ra, Hoa Xuân Tứ đã bịcướp đi cả 2 cánh tay của mình. Vượt qua những mặc cảm, tủi hờn banđầu, ông quyết tâm tập viết chữ. Ban đầu, Tứ dùng chân kẹp phấn, kẹpbút để viết. Không dừng lại ở đó, viết bằng chân thành thạo, Tứ lạitập viết bằng cách kẹp bút vào cằm và má. Chẳng những viết được chữđẹp và học giỏi, ở nhà, Tứ còn là một người con chăm chỉ. Gặt lúa,cuốc đất, chăn trâu, nấu cơm…, thậm chí là bơi sông để thả cá, Tứ đềulàm rất tốt, thành thạo như người bình thường chỉ bằng hai chân, cằmvà vai. Một tấm gương sáng vượt lên số phận đáng để chúng ta phải kínhphục và học hỏi.
Con người ta cũng có đôi bàn chân để không dẫm phải vết châncũ, có đôi mắt để không bao giờ phải nhìn lại quá khứ, có đôi bàn tayđể có thể tự làm lại từ đầu … Thế nhưng có đôi lúc, chúng ta lại khôngchiến thắng nổi chính bản thân mình, thua kém cả những loài cây hoadại kia. Có người chỉ mới thất bại một lần, đã dừng lại mà không tiếptục bước, vì họ sợ họ sẽ phải vấp ngã một lần nữa. Họ lành lặn, cóđiều kiện hơn những người khác, nhưng họ lại dễ dàng nhụt chí trướcnhững rào cản đầu tiên của mình. Như Osho từng nói : “ Có đối diện vớinhững thử thách khó khăn, bạn mới thấy cuộc đời mình là một công trìnhlớn lao, một sự trưởng thành, và bản thân bạn hoàn toàn có khả năngđương đầu với số phận nghiệt ngã.” Đường đi phía trước của mỗi chúngta vẫn còn nhiều cam go, thử thách, nhưng quan trọng hơn chúng ta cóđủ ý chí để tự đứng lên và bước đi hay không mà thôi .
Từng bước, từng bước đến những bậc thang của thành công, nếunhìn lại, chúng ta sẽ thấy mình như trưởng thành và giàu kinh nghiệmhơn, để rồi thành quả đang có được trên tay sẽ không phụ với những gìmà chúng ta đã hi sinh. Cũng giống như loài cây hoa dại, sau nhữngngày tháng phải sống dưới tán lá của nhưng loài cây khác, cây hoa dạiđã tự mọc thẳng, sinh sôi, nảy nở và cho ra những chùm hoa mang một vẻđẹp giản dị riêng, những đóa hoa của nghị lực sống.
Các bạn à, ngay từ lúc này, mỗi chúng ta hãy tự rèn luyện cho mình cómột ý chí cứng rắn để sẵn sàng đương đầu với mọi thử thách, và chúngta cũng nên biết rằng : Thượng Đế chỉ trao cho mỗi nguời một cơ hộisống, vì thế chúng ta phải sống hết mình và sống thật có ích, thậtxứng đáng với những gì mà mình đang có.